Sáng sớm hôm sau Lý Trọng Yến tỉnh dậy, cảm nhận được sự ẩm ướt trên quần của mình thì nét mặt vẫn bình thản, rõ ràng đã quen với điều này rồi.
Từ khi hắn và Cố Tuế An dần trưởng thành, những giấc mộng như thế luôn thường xuyên xuất hiện.
Ban đầu hắn còn tức giận và xấu hổ, nhưng dần dần lại quen với điều đó, thậm chí còn có chút mong chờ nữa.
Lý Trọng Yến lại nghĩ đến giấc mộng đêm qua, đó chính là cảnh tượng mà hắn đã khao khát từ lâu tận sâu trong thâm tâm của mình.
Khu viện đầy hoa trà đỏ rực này được gọi là Vãn Sơn Viện. Tên gọi này được lấy từ một biệt danh khác của hoa trà, và viện này nằm ở vị trí gần Chính điện của Đông cung nhất.
Kể từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cố Tuế An luyện múa dưới gốc cây trà đỏ trong cung của Mẫu hậu, thì hắn đã bắt tay vào việc xây dựng sân viện này.
Hắn sai người đi khắp nơi trên cả nước lùng sục những cây trà đỏ trưởng thành để chuyển về Vãn Sơn Viện, chỉ mong đến một ngày sẽ thực hiện được khung cảnh trong mơ của mình.
Lúc này Lý Trọng Yến đang được một tiểu thái giám hầu hạ mặc quần áo, hắn thầm nghĩ, sắp rồi, hắn nhất định sẽ có ngày thực hiện được khung cảnh trong mơ đó.
Sau khi Cố Tuế An trở về Cố phủ, nàng hỏi cha mình về tình hình những người đã bảo vệ nàng hôm đó ra sao. Cha nàng nói rằng gần một nửa đã chết, điều này làm tâm trạng nàng lại trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047361/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.