Tiểu thái giám trong thư phòng rất tinh ý, vừa liếc mắt từ xa đã biết Thái tử điện hạ đang vô cùng tức giận.
Hắn lập tức đuổi hết các cung nữ phụ trách quét dọn trong cung ra ngoài. Vài người đi theo sau Thái tử điện hạ vừa bước vào thư phòng, hắn liền cẩn thận đóng cửa lại, rồi ngoan ngoãn đứng gác ở bên ngoài.
Trong thư phòng.
Làn khói ấm áp lượn lờ từ lư hương đầu thú mạ vàng, trên án thư bằng gỗ trầm hương đặt đầy tấu chương, một góc bàn còn có một bình ngọc trắng khắc vân dây, bên trong cắm một đóa hoa sơn trà đỏ vừa được tiểu thái giám hái mới.
Lý Trọng Yến ngồi sau án thư với sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào mấy người đang quỳ phía dưới, áp lực nặng nề đến mức khiến người ta nghẹt thở: “Mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng phải Cô đã dặn không được để Tuế Tuế rời khỏi Đông cung sao?”
Giang Yên quỳ trên mặt đất, không dám ngẩng đầu nhìn Thái tử ở phía trên, cúi đầu dè dặt nói: “Hôm nay Nhị điện hạ và Tứ điện hạ đến Đông cung… Họ… họ nói là đến tìm điện hạ, nhưng nghe nói người không có ở đây nên bảo tiện thể đến thăm cô nương. Họ đã nói rất nhiều với cô nương…”
“Rầm —”
Giang Yên còn chưa nói hết câu, thì Lý Trọng Yến đã giận dữ hất toàn bộ đồ vật trên bàn xuống đất. Tiếng đồ sứ vỡ vang lên liên tiếp như nổ tung, mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi, đóa sơn trà đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047360/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.