Lý Trọng Ngọc nghe thấy vậy, trong đôi mắt dịu dàng thoáng hiện lên một tia u tối, nhưng hắn cũng không ngăn cản lời nói của Lý Trọng Hy.
Giang Yên lập tức nhíu mày, biết rõ Tứ điện hạ định nói gì, nhưng thân là nô tỳ, nàng ta cũng không dám xen vào, chỉ mong cô nương đừng hiểu lầm Thái tử Điện hạ mà thôi.
Cố Tuế An sững người lại.
Cô gái mồ côi sao?
Chuyện đó nàng biết mà, chính là nữ chính còn gì.
Lý Trọng Hy thấy Cố Tuế An sững người thì tưởng nàng không biết, liền tiếp tục khơi chuyện ly gián: “Cô gái mồ côi ấy từng cứu Hoàng huynh ở Giang Lăng, là ân nhân cứu mạng của huynh ấy. Nghe nói Hoàng huynh đối với nàng ta rất đặc biệt, luôn sắp xếp cho ở lại Đông cung, ăn ngon mặc đẹp, được chăm sóc rất chu đáo.”
“Tuế An muội muội, mấy ngày muội ở Đông cung có từng gặp nàng ta chưa?”
Cố Tuế An lắc đầu, nàng chưa từng gặp qua. Mấy ngày nay nàng không thể ra ngoài, thật ra nàng cũng khá tò mò và muốn gặp nữ chính một lần xem ra sao.
“À không đúng, bản thế tử nghe nói lúc Hoàng huynh đi tìm Tuế An muội muội, thì cũng mang theo cô gái mồ côi ấy. Tuế An muội muội không nhìn thấy sao?”
Hả?
Lúc đó nữ chính cũng có mặt sao?
Nàng không nhìn thấy mà, lúc đó đầu óc mơ hồ, thực sự cũng không có tâm trí để chú ý đến những người xung quanh.
Nhưng xem ra nam chính giờ đã có chút cảm tình với nữ chính rồi, nếu không thì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047358/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.