Chưa đến giờ mão, Lý Trọng Yến đã tỉnh dậy.
Hắn ôm lấy ôn hương nhuyễn ngọc ở trong lòng, có chút không nỡ buông tay.
Thái tử Điện hạ giờ đang ở độ tuổi khí huyết sung mãn, lại thường xuyên luyện võ nên thân thể cường tráng. Sáng sớm là lúc h*m m**n của nam nhân mạnh nhất, trong lòng lại đang ôm cô nương mà mình yêu thương nhất. Lúc này, “hắn” lại có chút ngoài tầm kiểm soát nữa rồi.
Lý Trọng Yến hít sâu một hơi, trong hơi thở ngập tràn mùi thanh ngọt khiến đầu óc hắn có chút mê man.
“Điện hạ.” Hồng Quý đã bắt đầu nhỏ giọng thúc giục. Thái tử còn phải đi tham dự triều hội buổi sáng nữa mà.
Lý Trọng Yến hôn Cố Tuế An một cái thật mạnh, sau đó vì chưa thỏa mãn mà đứng dậy mặc quần áo.
Khi ra khỏi cửa, Lý Trọng Yến nghĩ đã đến lúc đi tìm Mẫu hậu để bàn chuyện hôn sự rồi.
Khoảng ba bốn ngày sau, Cố Tuế An cảm thấy cơ thể mình đã khá hơn nhiều, đầu không còn choáng váng, thân thể cũng có sức lực trở lại.
Nhưng không hiểu sao, mỗi sáng thức dậy nàng vẫn thấy người hơi mỏi nhừ, cổ tay còn đau nhức nữa chứ.
Mấy ngày nay nàng không còn mơ thấy chuyện xảy ra trong rừng hôm đó nữa, nhưng lại ngày nào cũng mơ thấy mình bị một con gấu to đè lên, nàng không dám cử động vì sợ bị nó ăn thịt.
Haizz—
Cố Tuế An nằm úp trên bàn thở dài không tiếng động.
“Cô nương, người sao vậy?” Trường Thanh thấy Cố Tuế An có vẻ không vui, liền cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047357/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.