Đợi đến khi Lý Trọng Yến quay lại phòng thì đã qua nửa canh giờ rồi.
Trúc Sênh đứng đợi ngoài cửa.
Bên trong điện, lò sưởi cháy rực.
Nữ thái y cung kính nói: “Bẩm Điện hạ, trên người cô nương có rất nhiều vết bầm do va chạm, thần đã bôi thuốc mỡ cho cô nương rồi. Hiện cô nương đã ngủ, sau này thần sẽ ngày ngày đến đây để bôi thuốc cho cô nương ạ.”
Lý Trọng Yến nghe nói trên người Tuế Tuế có nhiều vết bầm, sắc mặt có chút khó coi. Hắn liếc nhìn Trúc Sênh đang đi theo bên cạnh rồi nói: “Người này nói Tuế Tuế trước đó đã từng sốt cao, đã cho uống thuốc hạ sốt rồi, đêm nay có thể sẽ lại phát sốt.”
Nữ thái y khựng lại một chút, sau đó có vẻ hiểu ra. Nàng ta thầm nghĩ: Chẳng trách lúc xem mạch cho cô nương cảm thấy có chút kỳ lạ. Theo lý mà nói, cô nương bị kinh sợ lại thêm nhiễm lạnh, đáng lẽ phải phát sốt rồi, nhưng nàng ta lại không thấy cô nương có bất kỳ dấu hiệu phát sốt nào. Thì ra là đã uống thuốc.
“Có thể để vị công tử này nói cho thần biết tình hình của cô nương lúc đó thế nào được không?”
Lý Trọng Yến xua tay: “Các ngươi ra ngoài nói chuyện đi, sau đó sắc thuốc thang cho Tuế Tuế.”
Nữ thái y cúi người: “Vâng.”
Trong phòng, lư hương bằng vàng đang toả ra một luồng hương an thần. Cuối tấm màn rủ lờ mờ là một chiếc giường lớn kiểu bạt bộ được chạm khắc tinh xảo như thật.
Lý Trọng Yến ngồi bên giường, ánh mắt dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047353/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.