Nguyễn Lưu Tranh nghe lời này, trong lòng có chút vui mừng, chợt hy vọng Tĩnh Viễn Hầu điều tra chậm một chút, để nàng ta có thể ở lại Đông Cung thêm một thời gian nữa.
“Tuy nhiên—” Lý Trọng Yến ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Cô đối với chuyện thuốc súng mà Nguyễn cô nương đã nói cũng có chút tò mò. Không biết Nguyễn cô nương có thể giải thích cho Cô được không?”
“Đương nhiên có thể, nhưng kiến thức về thuốc súng khá nhiều, e rằng không thể nói xong trong chốc lát được.” Nguyễn Lưu Tranh nghe đến thuốc súng, ánh mắt lập tức lóe lên rồi cười nói.
“Không vội, Hồng Quý, ra Hồ Tâm Đình chuẩn bị trà nước.” Lý Trọng Yến nói xong lại cười với Nguyễn Lưu Tranh: “Nguyễn cô nương có thể từ từ nói cho Cô nghe.”
Hồng Quý nghe lệnh Điện hạ vừa định đi xuống chuẩn bị trà nước, thì thấy Giang Việt vội vã từ ngoài điện bước vào.
Hồng Quý cau mày, sao cả Giang Việt cũng bắt đầu không hiểu phép tắc như vậy. Vừa định quở trách thì thấy đối phương còn chưa kịp hành lễ đã vội vàng lớn tiếng hô lên: “Điện hạ, có chuyện lớn rồi!”
Nói xong liền quỳ xuống, rồi vội vã bẩm báo: “Cố cô nương trên đường về Kinh đã gặp phải kẻ cướp ở núi Ngôi Pha. Hiện tại, Cố tiểu công tử đã được đưa về, nhưng Cố cô nương lại mất tích. Cố phu nhân nghe tin thì ngất xỉu vì quá lo lắng, Cố thừa tướng đã đích thân dẫn người đi tìm rồi ạ.”
Lý Trọng Yến nghe vậy, sắc mặt trở nên cực kỳ đáng sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047347/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.