“Tuế Tuế, Tuế Tuế muội sao rồi, có sao không.”
Đột nhiên một giọng nam sốt ruột truyền đến.
Cố Nguyên Triều đến muộn, huynh ấy không có võ công, xung quanh cũng không có ngựa, nên đành phải chạy bộ đuổi theo suốt cả quãng đường.
Cố Tuế An quay đầu nhìn về phía đại ca của mình, thấy đối phương đang hấp tấp chạy về phía mình, tóc tai quần áo xộc xệch, trên trán còn lấm tấm mồ hôi mỏng.
Hoàn toàn không còn vẻ phong độ ngời ngời như lúc rời nhà vào sáng sớm nữa.
“Đại ca, huynh đừng lo lắng, huynh xem muội không bị thương gì nghiêm trọng cả.” Cố Tuế An nói lời trấn an, còn xoay xoay một vòng.
Cố Nguyên Triều chạy đến trước mặt Cố Tuế An, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một lúc, thấy ngoại trừ búi tóc và xiêm y có hơi xộc xệch ra thì không thấy có gì nghiêm trọng. Huynh ấy cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Tuế Tuế, muội làm đại ca sợ chết khiếp rồi, sao ngựa lại đột nhiên phát điên vậy, còn phu xe và Tứ Hỷ đâu rồi.”
“Muội cũng không biết tại con ngựa lại đột nhiên hoảng sợ như vậy, lúc đó phu xe đi giải quyết việc riêng rồi, còn Tứ Hỷ thì đi mua kẹo hồ lô cho muội.”
Nàng cũng rất khó hiểu, hiện tại vẫn còn đang ngơ ngác đây này.
Nhưng chuyện này cứ để lát nữa rồi điều tra.
“Đại ca, là hai vị công tử này đã cứu muội.”
Nói rồi nàng đưa mắt nhìn sang hai người nam tử ở bên cạnh, ra hiệu cho Cố Nguyên Triều. Sau đó nàng khụy gối hành lễ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047327/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.