Cố Tuế An đang ngồi xổm dưới gốc cây hải đường bên ngoài Phượng Nghi Cung để chơi đùa với một con mèo. Con mèo vàng nhỏ này là do Hoàng hậu nuôi, tên là Nguyên Bảo.
Lúc mới nuôi nó gầy đến nỗi không có mấy lạng thịt.
Bây giờ, nàng nhìn cục tròn vo này mà khóe miệng giật giật.
“Nguyên Bảo, mày béo thật đấy, sắp béo thành heo rồi.” Cố Tuế An vừa xoa đầu con mèo lông xù vừa tấn công cơ thể nó.
Nguyên Bảo có lẽ đã hiểu, nó liếc nàng một cái đầy giận dữ, kêu meo meo meo về phía nàng giống như đang mắng nàng vậy.
“Mày còn dám mắng tao à, con mèo báo này, hãy xem tao xử lý mày như thế nào nhé.” Nói xong nàng bắt lấy Nguyên Bảo rồi xoa ngược bộ lông của nó, khiến bộ lông vốn trơn mượt trở nên rối tung.
“Meo~” Nguyên Bảo kêu lên một tiếng thảm thiết rồi chạy đi, nó ngồi xuống cách xa Cố Tuế An và bắt đầu chải chuốt bộ lông của mình.
Nhìn dáng vẻ Nguyên Bảo đang chải lông, Cố Tuế An cười toe toét vô cùng rạng rỡ.
Lý Trọng Yến bước ra khỏi phòng Hoàng hậu, liếc mắt liền thấy mỹ nhân tuyệt sắc đang cười rạng rỡ như hoa xuân dưới gốc cây hải đường trong sân.
Cảnh tượng này khiến đôi mắt phượng của Lý Trọng Yến lạnh xuống.
Biểu muội của hắn càng ngày càng xinh đẹp, khiến người ta không kìm được mà muốn nhốt nàng vào trong cung điện sâu thẳm, không cho bất kỳ ai có cơ hội dòm ngó tới.
Lý Trọng Yến chậm rãi đi đến phía sau Cố Tuế An.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047319/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.