Lưu An Na lại đem tội danh đổ lên đầu Thôi Tây Sinh. Mặt Mạnh Giang Thiên không chút thay đổi đứng một bên nhìn, cũng nhìn không ra là đứng ở bên nào.
Bị Lưu An Na vô sỉ làm tức giận trợn trắng mắt, đưa tay ra " Nếu là cho tôi, vậy thì đưa đây."
"Cậu có cả một thùng rồi, những thứ này nên giữ lại cho những người cần. Thôi Tây Sinh, cậu không thể ỷ vào Giang Thiên ca ca, cái gì cũng muốn." Lưu An Na ôm chặt cháo Bát Bảo cùng bánh mì trong ngực, hiên ngang lẫm liệt từ chối.
"Tôi không thích vị táo đỏ, tôi thích cháo Bát Bảo. Vì tất cả mọi người không đủ ăn, tôi sử dụng thùng này đổi bốn hộp trong tay cô. Mua bán kiếm lời không lỗ như thế, cô còn vì người khác suy nghĩ như vậy, nhất định sẽ đổi nhỉ?" Thôi Tây Sinh đẩy cái thùng bên cạnh, trực tiếp đẩy tới bên chân Lưu An Na.
"Thôi Tây Sinh, tôi không có ý muốn cướp thức ăn của cậu, cậu không cần vu khống tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng cậu không thể ích kỷ như vậy, một mình còn muốn nhiều thức ăn, không ăn hết thì rất lãng phí." Giống như Lưu An Na chịu uất ức lớn, râu ông nọ cắm cằm bà kia đáp lại.
Quả thật Thôi Tây Sinh trợn mắt há mồm, lần đầu tiên nhìn thấy sức lực chân chính của bạch liên hoa. Cậu nói cô gái này sẽ cướp thức ăn của cậu?
Một chiêu bịa đặt. Muốn gán tội cho người khác. Còn muốn phán tội cho cậu?
"Các bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462449/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.