"Tôi nói cho cậu thì cậu phải để tôi đi ngay bây giờ. Tôi sẽ không vào với cậu, được chứ?" Vương Thụy mặc cả nói.
"Cậu còn chưa dẫn tôi tìm được Hách Nhân mà hiện tại đã muốn đi?" Mạnh Giang Thiên âm trầm nhìn chằm chằm Vương Thụy, tên khốn này có suy nghĩ khác thường.
"Phòng này chính là phòng của Hách Nhân, ông ta đã bị mang đi." Vương Thụy gõ cửa bên cạnh, chỉ vào căn phòng lộn xộn phía sau nói.
Khi nhìn thấy căn phòng trống rỗng, Vương Thụy cảm thấy cổ mình lạnh lẽo.
Vì sợ Mạnh Giang Thiên không nhìn thấy Hách Nhân sẽ qua cầu rút ván lập tức giết hắn, Vương Thụy không thể không ném ra một mồi nhử mới.
Nghe được lời của Vương Thụy, đúng là sắc mặt Mạnh Giang Thiên không dễ nhìn, ánh mắt nhìn về phía Vương Thụy cũng mang theo sát khí.
"Hách Nhân có thể tinh lọc virus zombie, nghĩ cũng biết nếu rút lui khẳng định phải mang ông ta đi trước. Nếu không tìm được Hách Nhân, chúng ta mỗi người một ngả. Tôi nói cho cậu biết biện pháp Tề Thiên Sơn cắn nuốt tinh hạch, cậu thả tôi rời đi, thế nào?"
Hiện tại Vương Thụy thấy rất may mắn vì vừa rồi để lại thêm mồi nhử, ánh mắt Mạnh Giang Thiên quá dọa người.
"Nói đi." Mạnh Giang Thiên không đưa ra bất kỳ lời hứa nào, lạnh như băng phun ra một chữ.
"Có thể nói nhưng cậu phải thề, tôi nói cậu phải lập tức thả tôi đi." Vương Thụy chịu áp lực vì mình mà tranh thủ cơ hội sống sót.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462329/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.