Tươi cười của Phùng Kinh Quảng đứng hình một chút rồi lại cười đến hòa ái: "Tôi nghe nói Vương tiên sinh chỉ nhận tinh hạch, tinh hạch cấp một đổi một lọ thuốc tinh lọc nhỏ. Tôi cũng không ép giá của ngài, cứ dựa theo giá cả ngài định ra để mua, có bao nhiêu tôi nhận mua bấy nhiêu. Nhưng tôi cũng có một điều kiện, chính là thuốc tinh lọc của ngài chỉ có thể bán cho tôi, không thể bán cho người khác nữa."
"Chỉ bán cho ông, hay là bán cho khu an toàn?" Mạnh Giang Thiên hỏi.
"Khu an toàn, tôi sẽ lấy danh nghĩa khu an toàn mua thuốc tinh lọc của ông."
"Vậy ông cần bao nhiêu thuốc tinh lọc?"
"Ngài có bao nhiêu, khu an toàn liền thu mua bấy nhiêu."
"Thuốc của tôi chỉ có thời hạn sử dụng ba tháng, thời hạn sử dụng hết, hiệu quả của thuốc sẽ chậm rãi tiêu tán."
"Ba tháng là đủ rồi."
"Ba ngày tôi có thể cung cấp năm mươi lọ thuốc tinh lọc, ba ngày chúng ta giao dịch một lần đi.
Ông chọn một địa điểm giao dịch, tốt nhất là yên tĩnh bí ẩn một chút, không có bất kỳ thiết bị điện tử nào, nhất là giám sát."
Một đêm Hách Nhân có thể luyện chế năm mươi lọ thuốc, phàm là chuyện gì cũng sợ có chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa thảo dược luyện chế thuốc tinh lọc của khu an toàn cũng không có nhiều.
Hách Nhân cũng cần nghỉ ngơi, Mạnh Giang Thiên liền nói thêm hai ngày.
"Không thành vấn đề, lát nữa tôi sẽ bảo thư ký Lưu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462202/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.