Edit: Ry
Đi tắm... Trần Niệm động lòng.
Cậu thèm tắm cả ngày hôm nay rồi. Dội nước lên người là một chuyện tuyệt vời biết mấy.
"Vâng, vâng ạ." Trần Niệm gật đầu, còn ngượng ngùng nói: "Thế thì... Có quấy rầy anh không ạ?"
"Không sao, tôi ở một mình nên cũng cô đơn."
"Không quấy rầy anh thì tốt ạ." Trần Niệm cười hì hì, rất vui vẻ.
Vệ Hồng Hiên đứng dậy dẫn cậu tới nhà tắm: "Bình nước nóng chắc em biết dùng rồi nhỉ, còn..."
"À em..." Trần Niệm đột nhiên ngắt lời anh: "Ờm, em muốn về nhà trước ạ."
Vệ Hồng Hiên quay đầu nhìn cậu: "Sao thế?"
"Em muốn lấy..." Trần Niệm ấp úng: "Em muốn về nhà lấy chút đồ ạ."
Chắc là đồ lót khăn mặt gì đó.
"À, được." Vệ Hồng Hiên không nói gì ra khỏi nhà tắm, định theo Trần Niệm về nhà.
Trần Niệm mở to mắt nhìn anh: "Em... Em tự đi được ạ."
"Em có thấy đường không?" Vệ Hồng Hiên vừa nói vừa bật đèn pin trên điện thoại.
Trần Niệm: "Dạ không..."
Cậu cũng ngại mở miệng mượn điện thoại của Vệ Hồng Hiên, dù sao thì nó là thứ rất riêng tư. Thế là Vệ Hồng Hiên theo sau soi đường cho cậu, cả hai tiến vào nhà Trần Niệm.
Vừa mở cửa, một luồng hơi nóng đã ập tới, xen lẫn mùi mì xào siêu cay, Trần Niệm lập tức thấy ngạt thở, lại nghĩ đúng là nhà Vệ Hồng Hiên thích thật.
"Ừm... Nhà em hơi bừa ạ." Trần Niệm lúng túng nói.
Trong nhà tối như mực, bởi vì không có đèn nên tạo cảm giác càng thêm lộn xộn. So với Vệ Hồng Hiên, Trần Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-nhan-tu-choi-anh-ay-toi-hoi-han-roi/953244/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.