Xích Viêm có thế nào cũng không nghĩ tới Bạch Lạc lại nói với mình những lời như vậy!
Y cư nhiên nói, y sai rồi... Y sẽ không bao giờ dám thích mình nữa!
Xích Viêm xác thật coi thường cái thích của Bạch Lạc.
Từng có khi, chỉ cần nghĩ đến tên nô tài ti tiện này thế mà dám thích mình.
Hắn liền cảm thấy cực kỳ trào phúng.
Loại người vô cùng xấu xa này, cũng không biết ai cho lá gan lại dám nảy sinh vọng tưởng như vậy?
Y là cho rằng có tiếp xúc thân mật da thịt với mình, thì mình sẽ cho y danh phận và địa vị gì đó sao?
Thật là mơ mộng hão huyền!
Xích Viêm luôn cho rằng bản thân căn bản không để tâm đến phần tình cảm này của Bạch Lạc.
Hắn cũng có thể đem tình cảm của Bạch Lạc hung hăng giẫm đạp dưới chân, khiến cho y biết rõ hiện thực trước mắt.
Nhưng mà bây giờ...
Hắn nghe thấy Bạch Lạc nói với mình những lời như vậy, lại không bởi vì như vậy mà cảm thấy một chút ít vui vẻ nào.
Ngược lại tràn ngập khó chịu!
Tên hỗn đản này, y không thích mình nữa, vậy y muốn thích ai?
Dương Khiêm?
Hay là người bây giờ đang chắn trước mặt y, dùng cơ thể bảo hộ cho y - Nhiếp Hoài Vũ?
Chỉ mới nảy sinh ý niệm như vậy trong lòng, đều đã khiến Xích Viêm cảm thấy khó chịu cực kỳ rồi.
Hắn một chút cũng không muốn phát sinh việc này.
Người mà vĩnh viễn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-di-vuong-gia-dau-don-muon-chet/2714065/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.