Bạch Lạc vô pháp trái lệnh Xích Viêm.
Y hèn mọn cúi đầu, rõ ràng vẫn còn ở trên cùng một chiếc giường với Xích Viêm, lại vội vàng xuống giường, quỳ xuống trước mặt Xích Viêm.
Nói với hắn:
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Cảm thấy sự trống rỗng trong lòng mình, sắc mặt Xích Viêm liền lập tức lạnh đi.
Người vừa nãy vẫn còn nằm trong lòng mình, bây giờ lại quỳ trước mặt mình, làm ra động tác như vậy.
Khoảng cách giữ hai người không phải rất xa, nhưng Xích Viêm lại cảm thấy xa vô cùng.
Không hiểu sao, rất không thích như vậy.
Cản bản không hy vọng y và mình xa cách như vậy.
Xích Viêm liền nhíu mày lại.
Gia hỏa này...
Rõ ràng là do y đề ra, muốn mình đi cùng y.
Bây giờ lại cứ phải làm ra bộ dạng không tình nguyện như vậy.
Người này luôn là bộ dạng này, rõ ràng trong lòng vô cùng thích, lại cứ phải làm bộ làm tịch như vậy.
Thật là khiến người ta chán ghét!
"Ngươi không muốn?"
Xích Viêm lạnh lùng nhìn y.
Nghe thấy lời Xích Viêm nói, trong lòng Bạch Lạc căng thẳng, ngay cả đầu cũng cúi xuống càng thấp.
"Không phải, thuộc hạ sao có thể không muốn..."
"Vậy thì tốt."
Xích Viêm đột nhiên đứng dậy. Nhìn ánh mắt Bạch Lạc, đôi mắt đều trở nên có chút trào phúng.
Quả nhiên giống như hắn nghĩ.
Gia hỏa này sao có thể không muốn chứ? Phỏng chừng còn đang mừng thầm nữa kìa.
Vừa nãy cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-di-vuong-gia-dau-don-muon-chet/2714055/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.