Sức lực của Bạch Lạc rất lớn, đã đem ngón tay Xích Viêm cắn chảy máu rồi.
Trạng thái này của y, căn bản đã không muốn sống nữa rồi.
Xích Viêm hồng một đôi mắt nhìn Bạch Lạc, ý thức được Bạch Lạc cư nhiên thật sự muốn tìm chết, nháy mắt ngay cả hô hấp cũng trở nên đình trệ.
Nhìn thấy máu đỏ tươi từ trong miệng Bạch Lạc chảy ra, Xích Viêm cảm thấy trái tim mình đều sắp vỡ ra từng mảnh.
"Bạch Lạc, ngươi nhả ra cho ta, ta không cho phép ngươi chết! Mau nhả ra..."
Người trước đó còn luôn miệng nói muốn giết chết Bạch Lạc, hiện giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cả người lại vô cùng gấp gáp.
Nỗi sợ hãi khó tả trực tiếp vây kín cả người Xích Viêm.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn tuyệt vọng cảm thấy cả người mình đều giống như rơi vào trong hầm băng.
Rét lạnh nói không nên lời, khiến cho huyết dịch khắp nơi trên cơ thể hắn toàn bộ đều đông cứng lại.
Cũng may hắn kịp thời đem ngón tay mình nhét vào trong miệng Bạch Lạc.
Nếu không hậu quả quả thực khó mà tưởng tượng.
Không có quá nhiều do dự.
Xích Viêm trực tiếp dùng tay đập vào sau gáy Bạch Lạc, đánh ngất y.
Nhưng mà vẫn còn máu từ trong miệng Bạch Lạc chảy ra ngoài...
Bạch Lạc mềm nhũn nằm ở đó, cả người bất động, sắc mặt trắng bệch giống như thật sự chết rồi vậy.
Xích Viêm ôm lấy cơ thể Bạch Lạc, ngay cả ngón tay cũng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-di-vuong-gia-dau-don-muon-chet/2714005/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.