Đêm khuya ở Đoan vương phủ giống như có một kết giới ngăn cách.
Ngay cả bóng tối cũng dày đặc hơn thế giới bên ngoài rất nhiều, trong vòng chưa đầy một phần tư giờ, những cái bóng vẫn đang vặn vẹo và vùng vẫy trên tường chảy xuống đất như nước thải, cuối cùng dính chặt vào người Thích Trác Ngọc.
Không chỉ như thế, oan hồn trong Đoan vương phủ không chỉ có ở trong viện.
Phượng Tuyên ngẩng đầu, nhìn thấy một ít bóng đen vọt tới từ bốn phương tám hướng, cũng giống như nước gần như bao trùm toàn bộ vương phủ. Cuối cùng tất cả đều đi thẳng về phía Thích Trác Ngọc. Cả người Thích Trác Ngọc sắp bị oan hồn bao phủ, nhưng mà oan hồn cuồn cuộn không ngừng còn đang bám lên người hắn.
Trong bóng tối, làn da Thích Trác Ngọc càng thêm trắng bệch, màu môi đỏ chót giống như diễm quỷ chỉ xuất hiện vào ban đêm u mị, làm cho một màn này trở nên quỷ dị mà kinh tâm động phách.
Trên người những oan hồn kia đều là dấu vết bị thiêu đốt.
Đông đúc và chồng chất lên nhau, giống như những lớp thịt thối. Khuôn mặt vặn vẹo trong nháy mắt đến gần Thích Trác Ngọc lộ ra biểu tình thỏa mãn, tham lam vô tận xé rách nguyên thần Thích Trác Ngọc. Cơ thể đau đớn gấp trăm lần, mà nguyên thần bị xé rách còn đau gấp ngàn lần.
Vẻ mặt Thích Trác Ngọc vẫn âm trầm, không hề thay đổi chút nào.
Đây là phương pháp tự hại mới của đại ma đầu hay sao?
Phượng Tuyên không hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/2555109/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.