Trường Sinh điện bỗng nhiên trở nên rất yên tĩnh. Phượng Tuyên sau khi nói dối xong, liền cảm thấy có chút hối hận.
Lỡ như đến lúc đó thoát ly mộng cảnh, đại ma đầu có thể nhớ ra thì làm sao bây giờ.
Rất có thể sẽ thẹn quá hóa giận bóp nát đầu mình.
Y lại len lén liếc mắt nhìn Thích Trác Ngọc một cái. Thích Trác Ngọc vừa nghe được câu nói kia của y thì lâm vào trầm mặc.
Tuy rằng mục đích Phượng Tuyên muốn đạt được chính là cái này. Nhưng thấy hắn biết khó mà lui, trong lòng lại có chút không thoải mái.
Vậy là bỏ cuộc à? Vậy nguyện vọng cưới mình làm vợ của hắn hình như cũng không mãnh liệt tới vậy. Đột nhiên lại có chút tức giận, dù sao tính cách của y cũng rất khó dỗ.
Lúc suy nghĩ lung tung, Thích Trác Ngọc ngước mắt lên nhìn y, gằn từng chữ nói: "Hắn rất thích ngươi thì có ích lợi gì. ”
Phượng Tuyên nghe những lời này của hắn nói mà cảm thấy kỳ quái, đại ma đầu sẽ không biết đạo lữ người ta là một đôi, còn đến chen chân vào đoạn tình cảm này chứ.
Đây chẳng phải biết người ta có người yêu còn cố chen chân vào hay sao?
Không đến mức, thật sự không đến mức đó.
Kết quả Thích Trác Ngọc lại tiếp tục, đưa ra một kết quả đơn giản thô bạo: "Người không được yêu trong tình cảm mới là dư thừa, chẳng phải ngươi không yêu hắn là được rồi sao?"
Phượng Tuyên cười ngất.
Cố chen chân làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/2555060/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.