Phượng Tuyên nói xong câu đó, liền cúi đầu giả vờ tiếp tục ăn cơm nhưng thật ra là đang âm thầm quan sát phản ứng của Thích Trác Ngọc.
Nếu như đại ma đầu dám nói y không đẹp, y sẽ úp cái bát trong tay lên đầu hắn.
Đó là điểm mấu chốt của việc làm thần, không cho phép người khác đặt câu hỏi về ngoại hình của họ.
Nhưng ngạc nhiên là Thích Trác Ngọc chẳng nói gì, hắn chỉ là dùng một loại ánh mắt Phượng Tuyên nhìn không ra ý nghĩa gì, nhìn chằm chằm y.
Giống như lẩm bẩm, giọng nói nhẹ nhàng nhỏ tới mức Phượng Tuyên nghi ngờ mình bị điếc, như một cơn gió thổi qua tai: "Ừ. ”
Chủ đề này kết thúc ở đây.
Thích Trác Ngọc không trả lời chính diện, Phượng Tuyên coi như là chấp nhận.
Ăn cơm xong, hai người trên đường trở về trúc gian tiểu trúc, y lại không kìm được nhớ tới vấn đề ban đầu.
Đại ma đầu nếu mua cho mình cái này mua cái đó không phải là vì mang mình tới biển Hỗn Độn, vậy thì có coi như là một cuộc hẹn không?
Thích Trác Ngọc thấy y không nói gì, nghiêng đầu chờ y một lát.
"Nghĩ gì vậy?"
Hắn không ý thức được, hắn càng ngày càng chú ý nhất cử nhất động của Phượng Tuyên.
Phượng Tuyên nghĩ đến nhập thần, Thích Trác Ngọc vừa hỏi y liền trực tiếp thốt ra: "Đang nghĩ sư huynh mua cho ta nhiều thứ như vậy, lại dẫn ta ra ngoài ăn cơm, có phải đang hẹn hò hay không."
Kết quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/2555050/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.