Phượng Tuyên bị hắn làm cho hoảng sợ, không chịu nói nữa. Dù sao nhìn biểu cảm vừa thần kinh vừa hung tàn này của hắn giống như giây tiếp theo sẽ cho y một quyền vậy.
Không phải Phượng Tuyên chưa từng xem qua loại sách này..Luôn cảm thấy cốt truyện tiếp theo rất có thể chính là "Ngươi dám gọi cái tên này của ta, ngươi đi chết đi", sau đó bụp một cái bóp nát đầu y.
Hoặc là "Chưa từng có ai dám gọi cái tên này trước mặt ta, bởi vì người gọi đã chết", ngay sau đó vẫn bị bóp nát đầu.
Y không ngu ngốc, huống hồ ba chữ Đại ma đầu có gì mà không thể gọi, rõ ràng chính hắn đã nói hắn là Ma Tôn biển Hỗn Độn, còn không cho người khác gọi hắn là Ma Đầu hay sao?
Nhìn không ra gánh nặng thần tượng lại nặng mấy chục kg như vậy. Vì vậy, y khôn ngoan bảo trì im lặng.
Thấy y thử đủ mọi trò, lại một lần nữa dùng đại pháp giả chết. Biểu cảm của Thích Trác Ngọc không thể gọi là đẹp mắt, năm ngón tay nắm chặt cánh tay y càng ngày càng mạnh.
Đôi mắt cũng nặng nề đáp xuống khuôn mặt của y như thể sắp nhìn thủng mặt y.
Ngay khi Phượng Tuyên đang thấp thỏm, Thích Trác Ngọc bỗng nhiên buông tay ra.
Nhưng hắn không rời đi, mà giống như Phượng Tuyên suy đoán, mở miệng nói một câu, cực kỳ lạnh lùng: "Đã lâu lắm rồi không có ai gọi bản tôn như thế này."
Ngươi xem, ngươi xem.
Thoại bản từ xưa tới giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/2555028/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.