Tình trạng của Tô Lương hiện tại trông khá thê thảm.
Lục Hà không chút thương tiếc xé quần áo của cậu, quần áo nguyên vẹn giờ đã thành vải vụn, không che được chút nào. Thanh niên Beta giờ đang nằm dưới đất như một món đồ chơi bị ai đó bẻ gãy, trông thực mong manh và đáng thương.
Độc dược trong cơ thể cậu đang phát huy công dụng tà ác của nó khiến thân thể cậu suy yếu vô lực, thần trí hỗn độn.
Sốt cao khiến làn da vốn trắng nõn cơ hồ đã chuyển sang màu hồng nhạt, chỉ cần tới gần là có thể ngửi thấy mùi thơm mãnh liệt trên người cậu —— tin tức tố chịu tác dụng của thuốc mà không ngừng thoát ra, một mùi hương dị thường sền sệt mà ngọt ngào, giống như trộn cả tấn bơ, mật ong, đường lại với nhau vậy, dường như không khí cũng có thể ngưng tụ lại thành một chất thơm ngọt.
“Ưm……”
Tô Lương cuộn tròn người, thân thể khẽ run rẩy.
Dường như nhận biết được Lục Thái Phàn đang tới gần, trong cổ họng thanh niên phát ra tiếng nức nở mơ hồ như bé thú nhỏ bị thương vậy.
Cậu duỗi hai tay mềm nhũn ra, đôi mắt mơ hồ nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt.
Nhìn qua giống như đang kháng cự.
Lại giống như đang….mong chờ.
Hương thơm ngọt ngào càng trở nên nồng nàn hơn.
Lục Thái Phàn dừng lại bên cạnh Tô Lương.
Mặt nạ khiến không ai có thể trông thấy biểu cảm của anh, dường như vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng ánh mắt lại rất sâu, rất sáng.
Ánh mắt ấy từng tấc một lướt qua thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383858/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.