Sau khi Lục Hà rời khỏi, quy trình phân phối công việc cũng bắt đầu.
Những robot khéo đưa đẩy, hơn nữa bên trong còn có sẵn phi hành khí sẽ bay đến trước mặt mỗi người, dùng thanh âm máy móc tuyên bố nhiệm vụ, sau đó dẫn người rời đi. Cám ơn trời đất, sau đó cũng không xuất hiện thêm con robot nào hung tàn như con vừa đuổi Lục Hà kia. Dưới hướng dẫn của chúng, lần lượt từng Beta dần dần rời khỏi đại sảnh.
Và Tô Lương cũng đã có công việc riêng của mình.
Cậu được giao nhiệm vụ chăm sóc một khu vườn. Khu vườn nhỏ đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua là đã có thể nhìn thấy toàn bộ.
Khu vườn cũng rất đặc biệt, bởi vì những loại cây được trồng ở nơi nó chưa bao giờ xuất hiện trong bất cứ cuốn sách về thực vật nào - chúng được trồng trong một loại gel xanh kỳ quặc, nhìn hơi giống dây leo trên trái đất, còn cành với phiến lá lại hơi giống cây quả mọng.
Dưới ánh nắng, những loài cây đó dường như có ánh sáng phân cực, trên bề mặt có đủ màu xanh lam, xanh lục, tím và vàng nhạt.
Những cây này đều đến từ Riar, một loài thực vật ngoài hành tinh rất quý hiếm.
Tuy nhiên, cũng giống như Riar đã được nhân hóa hoàn toàn, các loài thực vật ở nơi này cũng rất khó chăm sóc. Thực vật Riar cực kỳ kháng cự những loại máy móc nhân tạo, và hệ thống làm vườn tự động càng là thiên địch của chúng. Chúng chỉ chịu sự chăm sóc của những nhân loại bình thản dịu dàng.
Kỳ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383857/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.