“Không có gì?” Phùng Quyên khó hiểu “Không có gì sao miệng lại đỏ?
“… Miệng không phải luôn đỏ sao?” Lâm Lạc nhẹ giọng biện minh.
“Cậu ấy vừa ăn mỳ cay thôi, là do cay quá.” Tỉnh Ngộ xen vào.
Phùng Quyên liếc mắt nhìn Lâm Lạc: "Con lớn như vậy rồi còn ăn mì cay làm gì, không tốt cho sức khỏe. Ăn ít đồ ăn vặt thôi."
Lâm Lạc và Tỉnh Ngộ lén lút nhìn nhau, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tỉnh Ngộ, cậu rất muốn cười thành tiếng.
Không ngờ Tỉnh Ngộ cũng biết nói dối như vậy.
“Con lại phát ngốc cái gì vậy?” Phùng Quyên hỏi lại.
“Vâng, con biết rồi.” Lâm Lạc ngoan ngoãn cúi đầu nghe giáo huấn, “Con không ăn nữa, sau này con chỉ ăn những món mẹ nấu thôi, không gì ngon bằng đồ mẹ nấu. "
Phùng Quyên không khỏi mỉm cười: "Chỉ được cái lẻo mép."
“Nhưng sao hôm nay mẹ lại về sớm như vậy?” Lâm Lạc hỏi, “Trước đây không phải mẹ luôn về muộn sao?
“Còn không phải vì con sao.”
“Ngày nào con cũng vẽ đến quên ăn quên ngủ.” Phùng Quyên tức giận nói, “Mẹ mà không về nấu cơm cho con, đến tối con lại nhịn sao.”
Nghe Phùng Quyên nói, Tỉnh Ngộ liếc nhìn Lâm Lạc.
Lâm Lạc lập tức cúi đầu, tránh đi ánh mắt của anh.
Cậu tự nhủ trong lòng: thanh niên thời buổi này có mấy người ăn uống đúng giờ lại không thức khuya đâu, người ta còn cả ngày chơi game kia kìa, cậu ít ra vẫn làm việc nghiêm túc nhé.
Nói với Lâm Lạc xong, Phùng Quyên lại cười và trò chuyện với Tỉnh Ngộ.
"Đã lâu không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099275/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.