Xem lịch học của Lâm Lạc xong, Tỉnh Ngộ đến khoa sơn dầu tính bắt người.
Vì sợ Lâm Lạc tan học lại trốn về nhà nên anh phải đứng chờ ngay cửa khoa.
Tỉnh Ngộ đang đứng dưới gốc cây phong ở lối vào của khoa sơn dầu.
Bây giờ đang là mùa đông, thời tiết rất lạnh, bầu trời u ám.
Cây phong đã rụng hết lá, chỉ còn trơ lại những cành cây khô.
Buổi chiều còn có tuyết rơi, mặt đất phủ một tầng tuyết dày, trên cành cây cũng đọng tuyết.
Tỉnh Ngộ đứng dựa vào một thân cây to hai người ôm không hết.
Anh nhìn chăm chú vào cánh cửa của khoa sơn dầu.
Tiếng chuông tan học vang lên.
Sinh viên đổ ra từ lối vào của tòa nhà dạy học.
Nam nữ tuổi đôi mươi cười tươi lúc tan học, họ vừa cười vừa bàn luận tối nay ăn gì làm gì.
Tỉnh Ngộ cao ráo, đẹp trai, đứng dưới tán cây phong thu hút sự chú ý của rất nhiều học sinh.
Họ thì thầm với nhau:
“Ai vậy, đẹp trai quá.”
“Sao tôi thấy hơi giống Tỉnh Ngộ nhỉ?”
"Tỉnh Ngộ? Anh ta tới đây làm gì, tìm Miêu Tố Quân sao?"
Ngay sau đó đã có người đi tìm Miêu Tố Quân.
Nghe nói Tỉnh Ngộ tới tìm mình, Miêu Tố Quân cũng không thu dọn đồ đạc, soi gương tô thêm một chút son môi rồi vội vàng đi ra ngoài.
Vừa bước ra khỏi cửa khoa sơn dầu, Miêu Tố Quân đã nhìn thấy Tỉnh Ngộ đang đứng dưới cây phong.
“Anh Tỉnh Ngộ!” Miêu Tố Quân đi đôi bốt da nhỏ tinh xảo chạy ra.
Mùa đông lạnh, gió bắc ở thủ đô khiến chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099274/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.