"Mặc cái này được không?" Vu Mặc đưa một chiếc áo sơmi dài cho Trì Phương.
Trì Phương vốn muốn về nhà lấy đồ ngủ của mình, nhưng nghĩ đến ngôi nhà chả có ai, trong lòng lại còn nỗi sợ phim kinh dị, cuối cùng cậu vẫn quyết định trực tiếp ở nhà Vu Mặc.
Cùng lắm thì hôm sau dậy sớm về nhà lấy đồ thôi.
"Không có... Đồ ngủ sao?" Trì Phương nhịn không được hỏi, mặc áo sơmi của người khác cũng quá kỳ quái rồi.
Vu Mặc hơi dừng lại, xoa xoa chóp mũi, không dám nhìn Trì Phương, "Giặt hết rồi."
"Vậy cũng được." Trì Phương không thể không tiếp thu hiện thực, cậu thò tay nhận quần áo, ho nhẹ một tiếng, "Thế tôi đi rửa mặt nhé."
Vu Mặc gật gật đầu, nhìn Trì Phương đi vào nhà tắm rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn nghiêng đầu, liếc nhìn chiếc giường của mình, đột nhiên thấy hơi ghét bỏ. Sớm biết trước đã mua cái nào nhỏ hơn rồi, giường lớn thế có ích lợi gì.
Vu Mặc thở dài, đi đến chiếc tủ bên cạnh rồi lấy ra một tấm chăn, tuy Trì Phương đã chịu ngủ chung, nhưng nếu mà chung một tấm chăn thì chắc là sẽ dọa người ta chạy mất.
Không thể gấp không thể gấp.
Trì Phương trì hoãn nửa ngày trong nhà tắm, cậu cũng chẳng biết lúc đó mình đáp ứng Vu Mặc thế nào, ngay cả Bàng Tử Phi còn chưa từng ngủ chung với cậu đâu đó! Nhà tắm của Vu Mặc rất sạch sẽ, chỉ là Trì Phương luôn có hơi khó tính, cậu nhanh chóng tẩy rửa mồ hôi trên người, rồi bắt đầu gội đầu.
Đợi đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-toi-bi-dai-lao-hoc-ba-quan-lay/1248488/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.