Nghĩ đến bức chân dung trong tay áo, lại nhìn Vân Phù đang nói chuyện trước mặt, Hướng Xuyên đột nhiên hiểu ra. Chẳng trách lần đầu tiên nhìn thấy bức tranh, hắn cảm thấy có chút lạ lạ, một loại cảm giác không hài hòa không biết diễn tả sao, thì ra là do bức tranh này thiếu đi một chút sức sống.
Tam hoàng tử có thể vẽ cô nương này sinh động như vậy, nhưng sao vẻ mặt lại có chút ngốc nghếch. Như vậy không đúng lắm, trông bức họa này cứ như được vẽ dựa theo lời mô tả của người khác.
Vân Phù cảm giác được có người trong bóng tối nhìn chằm chằm nàng, khi ngẩng đầu nhìn lên, nàng lập tức đối diện với ánh mắt của Hướng Xuyên.
Sau khi thấy rõ tướng mạo của người kia, Vân Phù thấy máu trong thân thể mình như đông lại ngay trong khoảnh khắc đó. Tay chân cũng không biết nên đặt ở chỗ nào. Nàng chậm rãi cúi đầu xuống, nhích người sang bên cạnh Triệu Lăng Ca, ý đồ muốn che mình lại. Không dễ gì mới làm xong mọi chuyện, lòng bàn tay Vân Phù đã thấm ướt mồ hôi, còn nội tâm thì nổi sóng to gió lớn.
Sao Hướng Xuyên lại tới đây? Ai phái hắn tới đây? Hắn là thị vệ bên người của Tề Tuân, không ở đế kinh mà tới nơi này làm gì?
Những câu hỏi liên tiếp hiện lên trong lòng Vân Phù.
Giọng nói của Huyện lệnh vẫn quanh quẩn bên tai, chỉ là Vân Phù không có tâm trạng nghe tiếp, sắc mặt nàng lập tức nhợt nhạt đi nhiều, trái tim cứ đập "thình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ta-trao-doi-than-phan-voi-muoi-muoi/3619895/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.