“Xin chào, chúng ta lại găpn nhau rồi, không biết anh còn nhớ tôi không?” 
Tần Nghiên Hi vui vẻ chào hỏi Hà Hoài khi thấy hắn đang mua cơm ở căn tin. 
Từ sau lần bình thủy tương phùng đó, thì cô ấy dù rất muốn, nhưng không thể tìm hiểu được Hà Hoài là ai. Mặc dù khó khắn lắm Tần Nghiên Hi mới xin được ảnh trong camera giám sát ở đường phố để đối chiếu. 
Hôm nay vẫn như mọi ngày cô ăn trưa sau khi kết thúc công việc, bởi vì bây giờ chỉ còn quản lý một mình Cố Tuyết, nên thời gian của Tần Nghiên Hy rất trống trãi và rảnh rỗi. Hoạt động của Cố Tuyết mấy ngày này cũng không có gì nhiều ngoài tham gia chương trình “Tôi là diễn viên”. 
“Nhớ chứ, tôi biết cô mà, sao lại không nhớ được chứ!” 
Hà Hoài lãnh đạm đáp. 
“Anh biết tôi à? Sao anh lại biết được? Lẽ nào tôi trở thành người nổi tiếng rồi hả?” 
Tần Nghiên Hi sờ sờ mặt mình tự luyến hỏi. 
Cô và Hà Hoài mới gặp nhau một lần, lại còn trong tình huống gấp gáp, theo lý mà nói thì hắn không thể nào biết cô là ai được, trừ phi hắn cố tình điều tra về cô hoặc là cô đang nổi tiếng trong giới quản lý. 
“Tôi biết cô là vì chúng ta cùng quen biết mợ chủ Cố Tuyết. Tôi là trợ lý của chồng cô ấy, chính tôi đã sắp xếp cho cô thành người quản lý của mợ chủ.” 
Hà Hoài liếc xéo Tần Nghiên Hi nhưng vẫn tỉ mỉ giải thích về việc làm sao hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388120/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.