Xe ngựa đến cửa vương phủ, sắc trời đã tối.
Xe ngựa còn chưa dừng lại thì Khương Ấu An đã từ trong ra nhảy xuống, nắm lấy làn váy chạy vội vào nhà.
Từ lúc trên đường về nhà, cô đã tính toán sơ bộ, lượng đơn hàng hôm nay đặt có ít nhất 400 đến 500 đơn hàng. Cô muốn vội vã chia sẻ niềm vui này tới Mặc Phù Bạch.
Chạy về viện Tử Lâm, Cao thị vệ và Từ thị vệ đang canh gác ở bên ngoài phòng, hai người họ còn chưa nhìn rõ là ai thì chỉ thấy một bóng trắng vọt thẳng vào phòng.
"Hừ, càng ngày càng không có quy củ..." Cao thị vệ hừ nói.
"Bớt càm ràm đi, ông già mù dở à." Từ thị vệ cười mắng.
Cao thị vệ trợn trắng.
*****
"Điện hạ!"
Khương Ấu An liếc mắt một cái liền nhìn thấy người nọ đang ngồi trên giường, Mặc Phù Bạch nhìn cô gái mặt mày vui sướng chạy đến, anh có chút nghi hoặc.
Khương Ấu An kéo ghế nhỏ ngồi trước mặt anh, xinh xắn đáng yêu nhìn chằm chằm anh, đôi mắt hạnh trong suốt như nước, đáy mắt lấp lánh ánh sáng như sao trời, "Hôm nay có nhiều chuyện phát sinh, tóm lại buổi sự kiện được tổ chức thành công, thiếp dám khẳng định qua hôm nay, cửa tiệm Tam thúc sẽ ăn nên làm ra hơn trước, à không bây giờ cũng rất tốt rồi... Thiếp đã tính nhẩm sơ có không dưới 500 đơn hàng đặt!"
Khương Ấu An vừa nói vừa biểu diễn bằng ngón tay, lúc đầu giơ bốn ngón sau lại duỗi hẳn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3732946/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.