Mặt trời chiều ngã về tây.
VÌ tiếp nhận quá nhiều đơn hàng, Khương Ấu An để Tam thúc ngừng nhận đơn hàng. Việc còn chưa có kết thúc, sau khi sân khấu được tháo dỡ, La thị trở về tiệm giúp khách lấy số đo kích cỡ, sau đó nhờ Xuân Đào đến nhà họ Liễu bái kiến, một mặt là chào hỏi ông chủ Liễu, mặt khác đưa ra đề nghị chất lượng vải dệt của tiệm sau này sẽ được nhập hàng từ cửa tiệm của nhà họ.
Rời khỏi rừng Bách Tú, Khương Ấu An cảm giác chân mình sắp lìa khỏi người.
Nhìn sắc trời tối dần, cô cũng muốn mau mau trở về vương phủ.
Khương Ấu An thừa dịp dáo dát nhìn xung quanh không có ai, rất "có hình tượng" ngồi xổm cúi người đấm đấm "cuộc sống 8x tuổi" của mình và bóp bóp chân cẳng. Bất chợt tầm mắt cô thấy một đôi giày màu đen ngay trong tầm nhìn của mình. Khương Ấu An khẽ xùy một tiếng rồi đứng dậy.
Người tới là Khương Nhị công tử - Khương Tu Trạch.
Một thân màu xanh đen phụ trợ dáng người cao ráo, bên hông đeo miếng ngọc bội trắng khắc chữ "Trạch".
Khương Ấu An còn nhớ rõ, bộ quần áo mà anh ta đang mặc là trước khi lấy chồng đã tự tay thuê một bộ cho anh ta.
Dòng chính họ Khương có năm người con trai, tính tình khác biệt, bản thân Khương Tu Trạch có chút lạnh lùng, làm việc nghiêm cẩn, cái miệng nói lời độc địa, phàm là có người ở trước mặt anh ta làm sai, sớm muộn cũng bị anh ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3729548/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.