Edit: Apri 
Phượng Thời ngừng lại. 
Đứng cách y hơn một mét là vị hôn phu Bạch Tô Ngự và em trai cùng cha khác mẹ của y – Phượng Tình. 
Y biết hiện giờ vẻ mặt của mình không tốt. Có điều y không để ý, đều là diễn viên thì không cần cảm xúc chân thật. Hài kịch hoang đường này, ai nghiêm túc người đó thiệt. Trong lòng Phượng Thời vô cùng bình thản. 
Bạch Tô Ngự khẽ nhíu mày, dưới tay hơi dùng sức đẩy ra Phượng Tình đang không biết làm gì, sau đó lại tiến lên một bước, chắn phía trước. Một hành động bảo vệ theo bản năng, chỉ là sắc mặt của Bạch Tô Ngự quá mức tự nhiên, bình tĩnh đến mức lẽ ra không nên như vậy. Rõ ràng đây là Phượng gia, là nơi ở từ nhỏ đến lớn của Phượng Thời, lúc này lại trông như y là kẻ xâm lấn. 
Phượng Thời nheo mắt, nhớ lại kiếp đầu tiên mình phản ứng đối với cảnh tượng này như thế nào. À đúng rồi, y đã vì thể diện và vinh quang của Phượng gia, không làm gì cả. Kiếp đầu tiên, Phượng Thời không hề có chuẩn bị, đẩy cửa ra đã thấy hết thảy. Vị hôn phu và Phượng Tình ôm lấy nhau, thoạt trông tình chàng ý thiếp. Y vốn là một người mắt không chứa nổi một hạt cát*, Bạch Tô Ngự lại là hôn phu của y, tất nhiên sẽ không thể có hành động mất phép tắc như thế này. 
*người không chấp nhận được lỗi lầm của bản thân hoặc người khác, dù đó là lỗi rất nhỏ. 
Phượng Thời tiến lên hỏi một câu: "Chuyện gì đây?" 
Bạch Tô Ngự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ba-lan-ta-thanh-ca-man/1149645/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.