Edit: Apri
Lễ trưởng thành của Nhị thiếu gia Phượng gia làm náo động toàn thành, xe cộ mang theo quà tặng chen chúc trên con đường cái không hề nhỏ hẹp trước cửa Phượng gia.
Nghi lễ quá dài, có mấy người trẻ tuổi không kiên nhẫn liền lẻn đến vườn hoa tán nhảm.
Trên ghế đá dưới cây cổ thụ, hai thanh niên đến tham gia cùng cha mẹ đang ngồi.
"Anh họ, lần trước Đại thiếu gia Phượng gia trưởng thành cũng không tổ chức long trọng như này đúng không?" Thiếu niên ghé lại, nhỏ giọng than thở.
"Em nói đến Phượng Thời?" Chu Nghị xoa xoa cằm, thở dài, "Đáng tiếc."
Chu Nghị do tình cờ, đã từng là một nhóm với Phượng Thời. Mấy năm trước, lần đầu tiên cậu tham gia khu săn bắn.
Núi Lộc Ngô giao nhau với một trấn nhỏ nào đó ở thành Lam Tinh, khu giao nhau lại đúng chỗ ở của Cổ Điêu*. Cổ Điêu ăn thịt người, trong biên giới khu đó là quy tắc của Sơn Hải Tinh, vũ khí nóng từ khoa học kỹ thuật của Lam Tinh hoàn toàn mất hiệu lực.
*Cổ Điêu còn được gọi là Soán Điêu, là một loài quái thú như chim mà không phải chim. Dáng vẻ của nó giống chim đại bàng, trên đầu có sừng. Kêu lên giống như trẻ sơ sinh đang khóc. Còn có lời kể khác Cổ Điêu có cơ thể của con báo, trên đầu có một cái sừng.
Trong "Sơn Hải Kinh · Nam Kinh thứ hai" có ghi chép về Cổ Điêu: "Núi Lộc Ngô nước sông Trạch Canh đi ra, rồi chảy về hướng nam trút vào Bàng Thủy. Có loài thú, tên là Cổ Điêu, dạng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ba-lan-ta-thanh-ca-man/1149644/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.