Mộ Tương rũ mắt uống hớp rượu, trong miệng tràn ngập mùi thơm ngào ngạt: “Hiện giờ tiên hoàng mới băng hà, lúc này nạp phi lập hậu là bất hiếu, đặt tiên hoàng ở chỗ nào?”
Lý An Quyết lập tức phụ họa: “Bệ hạ nói rất đúng.”
Mộ Tương cũng không hứng thú với chuyện nạp phi. Bình thường các hoàng tử khác mới vừa hiểu chuyện đời là sẽ có người sắp xếp cung nữ đến hướng dẫn cho bọn họ, nhưng đằng ngoại của Mộ Tương không có người, phụ hoàng cũng chẳng buồn quan tâm hắn, đương nhiên không có ai nhọc lòng vì việc này giúp hắn.
Hắn lấy lý do tiên hoàng vừa mất, nói ba năm không nạp phi vì phải để tang, khắp điện xôn xao.
“Dạ…” Ôn Anh Trác đứng dậy, “Lòng hiếu thảo của bệ hạ sẽ được trời cao ban phúc, nhưng nếu Đông Cung vẫn luôn vô chủ, sợ rằng khó có thể yên ổn dân tâm…”
Mộ Tương xua tay: “Việc này cứ định trước như vậy đi, ngày sau bàn tiếp.”
Hắn chẳng hề hứng thú với ôn hương nhuyễn ngọc, thậm chí lờ mờ bài xích việc nạp phi lập hậu. Nhưng nếu thật sự phải nghĩ rõ về chuyện này, hắn lại không tìm thấy nguyên nhân cụ thể.
Vị ngọt trong miệng tản mát ra khiến Mộ Tương có chút choáng váng đầu một cách khó giải thích. Hắn đứng lên: “Chư vị ái khanh cứ tùy ý, cô đi trước.”
Có lẽ là quá lâu rồi chưa uống rượu, nên nhất thời tửu lượng kém đi, dễ say.
Sư Hòa ngước mắt nhìn bóng dáng Mộ Tương, thoáng giật mình.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-soan-ngoi-han-gia-chet-bo-tron/2471401/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.