12.
Đêm đó, tôi lại mơ thấy ông nội.
“Ông nội! Ông đã thắng trận chưa? Lần trước cháu đốt cho ông mấy cái vũ khí quân sự đó ông dùng thế nào rồi ạ?
“ y da, cháu gái, đừng nhắc nữa! Mấy cái vũ khí cháu đốt cho ông tiên tiến quá. Mấy cái lão già bọn ta nghiên cứu không ra! May mà gặp được mấy cậu sinh viên mới đến, ai nấy đều vô cùng tài giỏi! Bọn ta đã đánh cho mấy tên khốn kia chạy mất dáp rồi! Haizz, nhưng mà đáng tiếc thật đấy, mấy cậu bé đó tuổi còn trẻ như vậy mà đã phải xuống dưới này…”
Sinh viên đại học?
“Có phải là 5 sinh viên đại học không ạ?”
“Hả? Sao cháu biết? Nhưng mà không phải chỉ có 5 người đâu, hai hôm trước lại có thêm một người nữa rồi! Trên đó có chuyện gì vậy? Mấy đứa nhỏ đó sao lại phải xuống dưới này hết vậy?”
Tôi vội vã nhờ ông nội giúp tôi hỏi rõ nguyên nhân t.ử v.ong của bọn họ.
Ông nội vô cùng kinh ngạc:
“Mấy đứa nhỏ này đều là bị c.hết oan sao? Chẳng trách! Chẳng trách!”
Tôi tỉnh lại từ trong giấc mộng, nạn nhân số 6 nhất định là một manh mối đột phá!
13.
Tôi vội vã chạy đến đồn cảnh sát tìm Lục Hàn, cảnh sát Tiểu đường lấy ra danh sách những sinh viên đại học đã t.ự s.át trong vòng một tháng.
“Trương Kỳ, nữ, 21 tuổi. Ngày 29 tháng 4 nhảy từ nóc tòa nhà giảng đường xuống, t.ử v.ong tại chỗ.”
Tôi mở danh sách những sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-qua-doi-3-nam-ong-noi-gui-cho-toi-mon-qua-70-ky/2758338/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.