Chương 31 Cậu đang theo đuổi tôi.
Tuyên Triết cảm thấy có thể là do anh thông báo không đúng chỗ, nếu không vì sao đã cường điệu mấy lần Văn Sương là người của anh nhưng vẫn có kẻ không có mắt lặp đi lặp lại nhiều lần đi qua trêu chọc.
Triệu Thác gian nan bò dậy từ trên mặt đất, lần này nhận ra Tuyên Triết, gã ôm bụng mà sắc mặt cũng âm trầm nhưng cũng chỉ đành hết cách phải thỏa hiệp: “Tuyên tổng……”
“Mày đi theo Đường Úy Sinh chỉ học được thói cắn người thôi hả?” Tuyên Triết hỏi sau đó sắc mặt anh dần lạnh xuống mang theo sự tàn nhẫn buốt giá ập vào trước mặt gã: “Tao từng nói mày và đám bạn chó kia rằng chỗ nào có tao, lăn được bao xa thì lăn bấy nhiêu.”
Văn Sương theo bản năng run run một chút, bởi vì Tuyên Triết giận thật sự rất dọa người, đồng thời cậu cảm thấy cái tên “Đường Úy Sinh” có chút quen tai, trong lòng khẽ động, có cái gì đó ngo ngoe rục rịch bị ngăn lại nhưng nhất thời nửa phút không nhớ ra.
Đôi mắt Triệu Thác lộ ra sự kiêng kị, hơi hơi khom người chào: “Tôi đi ngay đây, Tuyên tổng.” Nói xong nhanh chóng lên xe, toàn bộ hành động lưu loát nhanh nhẹn, nhanh như chớp biến mất trong tầm mắt Văn Sương.
“Oa!” Văn Sương cảm thán: “Còn nhanh hơn cả thỏ luôn.”
Trong lòng Tuyên Triết mới bốc lên chút ngọn lửa nhưng vì mấy lời của thanh niên “Phụt” dập tắt, anh nhìn chằm chằm Văn Sương một lát, đột nhiên hỏi: “Cậu cũng biết đánh nhau?”
“Chọc nóng nảy thì đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-bien-thanh-ngoc-nghech/465139/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.