Chương 30 Có đau không?
Tào Nam Du có gửi tư liệu cho Tuyên Triết, từng xuất hiện mấy tấm ảnh chụp về cuộc sống của Văn Sương, nói một cách chính xác thì đó là căn phòng cậu thuê, không nói khoa trương thì một căn phòng đẹp bị cậu phá hỏng chẳng còn là nó nữa, bởi vì mỗi lần giao phòng đều quá thảm không nỡ nhìn, lúc này mới bị chủ nhà để lại ảnh chụp ngược lại rơi vào tay Tào Nam Du, lúc ấy ý nghĩ đầu tiên mà Tuyên Triết nhìn: Ổ heo.
Tính nết sinh hoạt của một người là thứ rất khó thay đổi, đặc biệt định hình sau khi trưởng thành nên lúc Văn Sương mở cửa, Tuyên Triết đã chuẩn bị tâm lý, nghĩ nếu bẩn quá thì xoay người đi luôn nhưng ít nhiều trong lòng có chút chờ mong, rốt cuộc cũng là lãng tử quay đầu.
Một phòng một sảnh không lớn lắm, trang hoàng cũng chỉ thế nhưng được sắp xếp ngay ngắn và sàn nhà sáng bóng kém xa với ấn tượng vốn có.
Văn Sương cầm đôi dép lê cho anh, lo lắng cái miếu nhỏ không chứa được đại Phật không thích ứng, cậu cười nói: “Tuyên tổng, anh đi tạm nhé, anh muốn uống nước sôi để nguội hay là nước trà?”
Tuyên Triết khó hiểu “Ừm” một tiếng rồi nói tiếp: “Nước sôi để nguội đi.”
Văn Sương đi chuẩn bị cơm chiều, anh ngồi ở trên sô pha quan sát bốn phía, mặt bàn không có một chút bụi bặm, có đôi khi hạt giống hoài nghi chỉ cần chôn xuống thì dù chỉ một chút nghi hoặc cũng sẽ khiến nó xum xuê cành lá tốt tươi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-bien-thanh-ngoc-nghech/465138/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.