"Cảm ơn anh Trình đã viết bài hát cho tôi." Đào Mộ cười tủm tỉm đẩy bản nhạc lại cho Trình Dật, ngại ngùng nói: "Nhưng tôi muốn tự viết một bài hát cho mình."
Không đợi Trình Dật nói tiếp, Đào Mộ cực kỳ xấu hổ bổ sung thêm: "Viết một bài hát tặng cho Lệ tổng nhà chúng tôi."
Đột nhiên bị thồn thức ăn cho chó, Trình Dật đang định mở miệng thì vươn tay ra chà chà cánh tay nổi da gà: Không cần phải thể hiện tình cảm như vậy đâu!
Biết Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng vừa mới công khai yêu đương, cũng biết trưởng bối hai nhà đang chuẩn bị lễ đính hôn. Trình Dật có thể hiểu suy nghĩ của người trẻ tuổi, chỉ là hắn có hơi không tin kiến thức âm nhạc và năng lực soạn nhạc của Đào Mộ. Suy cho cùng, kỹ năng hát không theo tông của Đào Mộ thực sự khiến người khác có ấn tượng sâu sắc.
Trình Dật là một nhà sản xuất âm nhạc có những yêu cầu rất khắt khe đối với bản thân. Nếu Đào Mộ đã mời hắn hỗ trợ sản xuất đĩa đơn, Trình Dật sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, tuyệt đối sẽ không cho phép Đào Mộ viết lung tung một bài hát không đạt tiêu chuẩn và hủy hoại danh tiếng của một nhà sản xuất âm nhạc kim bài trong làng âm nhạc Hoa Hạ.
Đào Mộ đương nhiên cũng có thể hiểu cách làm nghiêm túc và yêu cầu nghiêm khắc của Trình Dật trong công việc, cậu cười nói: "Anh Trình, anh cho tôi một cơ hội, để tôi làm thử đi."
Trình Dật gật đầu, nói: "Vậy được rồi. Cậu nhanh lấy tác phẩm của cậu ra để tôi nhìn thử xem. Nhưng chúng ta phải thỏa thuận trước, nếu bài hát cậu sáng tác không đạt tiêu chuẩn, bên tôi sẽ không cho qua. Vì vậy, tôi đề nghị, trong khi cậu sáng tác ca khúc, cậu cũng phải luyện tập ca hát, để tránh chậm trễ thời gian công bố EP."
"Tôi hiểu rồi." Đào Mộ cười nói: "Anh Trình yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không phá vỡ chiêu bài của anh."
Mặc dù ngũ âm của cậu không được đầy đủ, nhưng từ nhỏ đã được dàn nhạc thường trú của Dạ Sắc cầm tay dạy cách chơi nhạc cụ, nên thật ra Đào Mộ cũng hiểu một chút kiến thức âm nhạc. Ngoài ra, lần này là để kỷ niệm lượt người dùng đăng ký của web Phi Tấn vượt 200 triệu, một sự kiện long trọng liên quan đến mặt mũi của web Phi Tấn, Đào Mộ luôn theo chủ nghĩa hoàn mỹ đương nhiên không thể rớt dây xích. Huống chi Đào Mộ còn muốn đích thân hát bài hát này cho Lệ Khiếu Hằng nghe trong lễ đính hôn, nên cậu sáng tác rất nghiêm túc.
—— Biểu hiện cụ thể là, mặc dù mỗi ngày quay phim rất nhiều, nhưng cậu vẫn ôm đàn guitar đàn tới đàn lui ở khách sạn. Đáng tiếc, khác nghề như cách một núi, mãi đến khi bộ phim 《 Binh vương 》 chính thức đóng máy, bài hát của Đào Mộ chỉ mới viết được đoạn đầu tiên.
Bên phía Trình Dật, vì phải chuẩn bị cho chuyến lưu diễn toàn quốc nên không có thời gian dành cho Đào Mộ. Cả hai thống nhất thời gian cụ thể để sản xuất đĩa đơn, Trình Dật mới buông Đào Mộ ra, trở về làm việc chính của mình.
Sau bữa tiệc đóng máy, Đào Mộ không có việc gì làm ngoài bài hát nửa vời* đầu tiên mà cậu sáng tác, có lẽ cũng là bài hát duy nhất trong cuộc đời cậu. Như thường lệ, người đón cậu ở sân bay chính là Lệ Khiếu Hằng.
*Nguyên văn là "banlakaji (半拉卡机)" nghĩa là làm một việc gì đó hoặc giải quyết vấn đề nào đó mà bỏ dở. Mình từng giải thích ở chương 35.
Bởi vì hai người đã chính thức công khai yêu đương, tin tức hai nhà đang chuẩn bị lễ đính hôn cũng lan truyền khắp trên mạng và các báo chí lớn. Các phóng viên truyền thông và Gốm Sứ biết được lịch trình cụ thể của Đào Mộ đều đến sân bay. Muốn là người đầu tiên phỏng vấn lần đầu xuất hiện chung của cặp đôi kể từ khi công bố mối quan hệ.
Mặc dù là sếp tổng có khối tài sản hơn chục tỷ, sau khi trải qua hai vụ nổ lớn là công khai xu hướng giới tính và công khai mối quan hệ, Đào Mộ không thể không chấp nhận rằng cậu thật sự đã mất gần trăm vạn fans chỉ trong một đêm. Tuy nhiên, việc mất đi lượng fans trên dữ liệu không phản ánh được số fans đến đón ở sân bay.
Tính cả lịch trình quay 《 Binh vương 》, Đào Mộ đã hơn nửa năm chưa xuất hiện trước mặt công chúng kể từ phiên bản nội địa《 Hắc bạch 》. Ngay cả khoảng thời gian trước trở về căn cứ quay phim, cậu cũng không công bố lịch trình. Lần này, nếu không phải có phóng viên giải trí nào đó đưa tin đoàn phim 《 Binh vương 》 đóng máy, các phóng viên truyền thông và các fans bên Yên Kinh cũng không thể nào biết được chuyến bay của Đào Mộ. Hơn nửa năm không công khai lịch trình, và lần xuất hiện duy nhất mà cậu xuất hiện trước đó là buổi phát sóng trực tiếp thông báo mối quan hệ của mình. Thậm chí còn có fans nghi ngờ, có phải Đào Mộ đang tránh bóng hay không. Suy cho cùng, Đào Mộ không phải là một diễn viên full time —— sự nghiệp đàng hoàng của cậu là một người mới nổi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng trên internet.
Nghĩ như vậy, sau khi trải qua trận khóc lóc ồn ào thoát fans ở quy mô lớn, các fans còn ở lại đã kiên định và trung thành hơn rất nhiều, cũng càng khủng hoảng sợ hãi hơn. Sợ Đào Mộ thật sự thuận theo đó mà tránh bóng. Vì vậy bọn họ cần phải tận mắt nhìn thấy Đào Mộ người thật. Muốn chính miệng nói với Đào Mộ rằng, cho dù xu hướng giới tính của cậu như thế nào, cậu thích người nào, mọi người vẫn sẽ thích cậu như cũ. Hy vọng Đào Mộ có thể ở lại lâu dài trong giới giải trí, tốt nhất là đừng có suy nghĩ trở về nhà thừa kế gia nghiệp.
Bị ý tưởng này đốc xúc, nhóm Gốm Sứ đã tích cực tổ chức và lên kế hoạch đón người ở sân bay lần này, mặc cho lần nào Đào Mộ cũng đi đường vip.
Đồng thời, cũng có rất nhiều người đồng tính luyến ái nhưng không dám lên tiếng cũng coi Đào Mộ thành thần tượng. Đều đeo cà vạt cầu vồng đến đón tại sân bay, thuận tiện lên tiếng ủng hộ chúc phúc cho tình yêu của Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng.
Ngoại trừ những người ngồi canh ở sảnh sân bay, có một ít phóng viên truyền thông và Gốm Sứ có năng lực phi thường đã mua vé máy bay khoang hạng nhất để ngồi canh ở đường vip. Đến nỗi đường vip vốn hoang vu lạnh lẽo đã trở thành nơi tổ chức fan meeting. Lối đi nhỏ trống trải giờ đầy ắp người, đám đông như biển. Ngay cả các trạm kiểm soát an ninh và cổng lên máy bay cũng đông nghịt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự sân bay. Đến nỗi sân bay phải liên lạc trước với Đào Mộ — người vẫn chưa xuống máy bay, yêu cầu Đào Mộ ra mặt an ủi và hướng dẫn fans, thậm chí còn hứa tổ chức một buổi fan meeting, lúc này mới khuyên được hầu hết fans rời sân bay.
"Sao tớ lại cảm thấy cậu càng trở nên nổi tiếng hơn sau khi công khai mối quan hệ của mình vậy nhỉ? Lượng fans này, sắp theo kịp những minh tinh ở nước H rồi!"
Trong phòng chờ sân bay của một thành phố nào đó, ba người bạn cùng phòng trông có vẻ sốc khi nhìn thấy sân bay tấp nập người. Sau khi tận mắt chứng kiến Đào Mộ hợp tác với sân bay Yên Kinh để phát sóng trực tiếp, thuyết phục fans rời đi, rồi lại hứa tổ chức fan meeting vì bị fans năn nỉ, ba người bạn cùng phòng chỉ cảm thấy thế giới này thật ảo ma.
"Vì sao xu hướng giới tính của Đào Mộ là nam, là hoa đã có chủ, lại còn sắp đính hôn, mà lại có nhiều fans nữ điên cuồng trung thành xinh đẹp như vậy, còn tôi ngay cả một fans nữ cũng không có!" Đỗ Khang thật sự không cam lòng rên rỉ, đôi mắt ướt đẫm nhìn fans trong phòng vip dành cho khách quý, tỏ vẻ dễ thương: "Em gái thân mến, em thích Đào Mộ là không có tương lai đâu. Hay là trèo tường làm fans của anh nhé? Em xem anh cao 1m92, nặng 88 kg, có cơ bụng sáu múi và tuyến nhân ngư, còn là vòng eo con chó đó! Làm fans của anh chắc chắn có tương lai!"
Đào góc tường ngay trước mặt vậy mà được à! Đào Mộ nhướng mày, đang định nói chuyện thì thấy fans nữ cười tủm tỉm, cắm dao vào ngực Đỗ Khang: "Nhưng mà anh không có đẹp bằng Đào tổng nhà chúng em nha!"
Trong phút chốc, vẻ mặt phong phú của Đỗ Khang như bị tê liệt, mắt miệng biến dạng.
Các bạn học khác ngồi trong phòng vip dành cho khách quý đều cười thành tiếng. Chử Toại An và Ôn Bảo cũng bỡn cợt vỗ vai Đỗ Khang, không có chút xíu đồng tình nào.
Mọi người cười đùa suốt chặng đường bay về Yên Kinh. Lệ Khiếu Hằng cầm hoa hồng đứng ở cửa sân bay, giữa tiếng hò reo của đám bạn học, Đào Mộ đi qua đó, vừa ôm vừa hỏi: "Sao anh lại nghĩ đến việc tặng hoa?"
"Cha anh đề nghị." Lệ Khiếu Hằng cười nói: "Đón máy bay cũng phải có nghi lễ."
Được rồi!
Các phóng viên truyền thông có mặt tại sân bay hào hứng đi qua. Mặc dù hầu hết Gốm Sứ đã bị khuyên rời đi, nhưng vẫn có một số fans không nỡ rời đi, bọn họ cũng không định quấy rầy Đào Mộ, chỉ muốn nhìn từ xa một cái là được. Tránh cho bị kỹ năng đã gặp là không quên được của Đào Mộ nhớ kỹ, mất cơ hội tham gia fan meeting.
So với đám fans đáng yêu đó, các phóng viên truyền thông đưa tin đang chờ để phỏng vấn lại không tự giác được như vậy. Nhào tới như tổ ong, mồm năm miệng mười hỏi chuyện.
Đào Mộ kiên nhẫn trả lời bảy tám câu, được vệ sĩ bảo vệ đi về phía trước. Các bạn học Kinh Ảnh và Yến Ảnh đã rời đi từ lâu. Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng về nhà trước, hôm sau mới đến trường báo danh.
Sau đó biết được một chuyện từ chỗ chủ nhiệm khoa.
"Trường học muốn chụp ảnh đại diện?"
"Không tệ!" Chủ nhiệm Hoàng hơi gật đầu, cười nói: "Thật ra nhà trường vẫn luôn nghĩ đến điều này. Mấy năm gần đây, nhất là các sinh viên khoa diễn xuất, bầu không khí học tập vô cùng sôi nổi. Hiện trạng mới học kỳ I đã xin nghỉ để đóng phim ngày càng phổ biến. Vì vậy người ngoài giới cũng sinh ra một ít nghi ngờ đối với chất lượng dạy học của Kinh Ảnh. Đứng ở lập trường của nhà trường để suy xét, đương nhiên thầy hy vọng sinh viên có thể dốc lòng học tập. Cũng không phải vì suy nghĩ cho danh tiếng của nhà trường. Mà chỉ nghĩ là, chỉ có những sinh viên có nền tảng vững chắc thì mới phát triển được trong tương lai. Nhưng không thể không nói, áp lực cạnh tranh trong giới giải trí vẫn rất lớn. Sinh viên chúng ta, nếu bắt đầu nhận diện từ năm 3, kinh nghiệm diễn xuất trước ống kính chắc chắn sẽ kém hơn những sinh viên đã đi đóng phim khi vừa mới vào học, hoặc là những sinh viên còn chưa nhập học đã đi đóng phim ở hai trường đại học khác. Do đó, đây cũng là điều mà nhà trường cảm thấy rất mâu thuẫn."
Cuối cùng, cách làm của Đào Mộ đã tạo linh cảm cho nhà trường. Trước đây Đào Mộ từng quay 《 Huyết nhục tường thành 》 và 《 Thời thượng phong vân 》, luôn cung cấp cơ hội cho các đàn anh đàn trị ở kinh ảnh. Lần này vì quay 《 Binh vương 》, lại xin nghỉ phép với trường học. Ngày hôm qua các sinh viên trở lại trường, các giáo viên đã tiến hành kiểm tra sinh viên, phát hiện cách diễn giải và sự hiểu biết về diễn xuất của các sinh viên đều tăng lên ở mức độ khác nhau. Có thể thấy, sinh viên muốn nâng cao kỹ năng diễn xuất, chỉ học kiến thức trên lớp thôi là chưa đủ, mà còn phải có kinh nghiệm thực tế.
Vì vậy nhà trường mới hạ quyết tâm, muốn quay một bộ phim điện ảnh lớn.
"Ý tưởng ban đầu là chọn đạo diễn và diễn viên đã tốt nghiệp ở Kinh Ảnh, đương nhiên nam và nữ chính phải là sinh viên đang theo học tại trường."
Xét về trình độ diễn xuất, thành tích xuất sắc và sự đóng góp của Đào Mộ đối với nhà trường, nhà trường hy vọng Đào Mộ có thể đảm nhận làm nhà sản xuất và nam chính của bộ phim điện ảnh này. Về mặt đạo diễn, nhà trường đã chọn được một số ứng cử viên, đương nhiên người có triển vọng nhất chính là Trình Bảo Đông.
Tuy nhiên, Trình Bảo Đông và Đào Mộ có chút không hợp nhau, đây không tính là bí mật trong ngành. Tất nhiên, nhà trường Kinh Ảnh không quan tâm đến điều đó. Trong giới giải trí có biết bao nhiêu người có mối thù riêng, nhưng chưa từng thấy ai trì hoãn công việc bình thường của mình! Huống chi với tâm cơ lòng dạ của Đào Mộ, cho dù Trình Bảo Đông có giận dỗi, Đào Mộ cũng sẽ không.
Mắt Đào Mộ hơi lóe lên, cười nói: "Nhà trường có thể giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho em, nhất định là tin tưởng năng lực của em. Em cảm thấy vô cùng vinh hạnh, cũng sẽ cố gắng trợ giúp đạo diễn Trình quay bộ phim nhựa này."
"Vậy là tốt rồi." Chủ nhiệm Hoàng vỗ vai Đào Mộ rồi nói: "Đương nhiên, em mới là nhà giám sát sản xuất của bộ phim nhựa này, có vài phương diện, vẫn nên theo ý của em."
Suy cho cùng, tác phẩm điện ảnh do Đào Mộ giám sát sản xuất còn ở ngay đó, dù là danh tiếng hay doanh số phòng vé cũng không phải là thứ mà một đạo diễn kỳ cựu như Trình Bảo Đông có thể so sánh được.
°°°°°°°°°°
Lời editor: Sao mình nghi với cái nết của Trình Bảo Đông thì quá trình quay không được êm xui quá -_-
Mấy nay cuối tháng, đi làm bận quá, trên cty không dịch được chút gì luôn, toàn tối về mới dịch nên hơi chậm xíu, chắc không xong chính truyện trước tháng 7 được rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]