"Cậu bị điên à!"
Trong màn ảnh, Nghiêm Khể mất kiên nhẫn đẩy cánh tay của Chu Viễn Đình đang đặt trên vai mình ra, loạng choạng đứng dậy. Nhìn ngôn ngữ cơ thể thì rõ ràng là hắn đang say, nhưng trong màn ảnh quay cận cảnh ánh mắt hắn lại hết sức tỉnh táo nhạy bén.
Hắn nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài quán bar, ống kính dõi theo hắn một đường, từ góc nhìn của Nghiêm Khể nhìn vào cửa quán bar, trong ánh đèn mờ mờ ảo ảo có thể thấy đám người đang nhảy múa loạn xạ, sau đó rẽ vào lối đi dành cho nhân viên không một ánh đèn, trực tiếp đi lên sân thượng. Xung quanh yên tĩnh không một bóng người, chỉ có tiếng gió lạnh thấu xương.
Nghiêm Khể tức giận quay đầu lại: "Vừa rồi cậu phát điên gì trong quán bar vậy ——"
Nghiêm Khể chưa nói xong, chợt cảm thấy trên trán lạnh buốt, họng súng lạnh lẽo đặt ngay giữa mày.
Người Nghiêm Khể đột nhiên cứng đờ, sau đó dần thả lỏng: "A Đình, cậu muốn thế nào?"
Trong màn hình theo dõi, Nghiêm Khể đứng trên sân thượng, sau lưng hắn là ánh đèn neon rực rỡ của Hương Thành và bầu trời đầy sao. Chu Viễn Đình chĩa súng vào đầu Nghiêm Khể, lưng hướng về phía cánh cửa đóng chặt. Cả người ẩn trong bóng tối.
Xét từ bố cục hình ảnh, hai người đang đối mặt giằng co nhau. Sắc thái bên Nghiêm Khể là sáng ngời, còn bên Chu Viễn Đình là hòa vào màn đêm, ở giữa hai người là một phần của tòa nhà kiến trúc bên cạnh. Nếu xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3344147/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.