Tô Ngọc Kiệu không hề biết mình quay về trường học kiểu gì. Hắn cảm thấy bản thân vừa giống như một du hồn lang thang, vừa giống như cánh diều ngũ sắc, rơi một cách rõ ràng lộ liễu.
Dây diều của hắn đã đứt rồi, người thả diều cũng không cần hắn, trong túi còn cái bật lửa nặng trịch túm lấy hắn, gần như khiến hắn muốn chết ngạt.
Tất cả xong rồi, kết thúc cả rồi. Cả đời này hắn sẽ mất đi Triệu Sở Chu, trong lòng anh chắc chắn sẽ vĩnh viễn ghi nhớ bộ dáng thấp kém của hắn.
Tô Ngọc Kiệu cúi đầu, không biết phải đi về đâu, liền ngồi ở trên khán đài trong sân thể dục ngẩn người.
Lòng bàn tay nắm chặt lấy bật lửa, Tô Ngọc Kiệu châm một điếu thuốc, động tác vụng về kẹp đầu thuốc lá.
Vừa mới ở khách sạn hút thuốc bị sặc đến chết đi sống lại, hiện giờ hắn đã có thể thở ra được vòng khói một cách thuần thục, giống như là một học sinh tiếp thu nhanh vậy.
Khả năng bắt chước của Alpha rất tốt. Tô Ngọc Kiệu cảm thấy thật mù mờ, cuộc sống của hắn bởi vì việc phân hóa này mà như tách ra thành một thế giới hoàn toàn khác.
Trước khi phân hóa, hắn có được sự quan tâm và tình yêu của Triệu Sở Chu, cùng nhau đeo một đôi nhẫn kiểu dáng giống hệt, có thể tâm sự với hội bạn tốt Omega. Hiện giờ hắn lại trở thành kẻ hai bàn tay trắng, trong tay không còn gì cả.
Tô Ngọc Kiệu chậm rãi lấy cặp nhẫn đính hôn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-hoa-thanh-a-toi-cung-alpha-minh-thich-tham-nhieu-nam-o-ben-nhau/2438901/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.