Ông Thiệu cười nói: “Được thôi.”
Carlos mỉm cười, giơ tay phải ra, giọng nói trầm thấp dễ nghe: “Vậy thì hợp tác vui vẻ.”
Ông Thiệu hết sức vui mừng, ông ta ngơ ngác mất một lúc mới nắm chặt tay Carlos, dùng sức lắc thật mạng, kích động nói: “Hợp tác vui vẻ.”
Nhân viên công tác đứng bên cạnh nhìn cảnh này liền quay đầu lại nghi hoặc nhìn bức tranh trên tường. Mặc dù nếu so giữa những tác phẩm của sinh viên thì bức tranh này rất đáng kinh ngạc, nhưng nó lại có sức thu hút đến như vậy sao? Vừa rồi vị Brendon Hall kia cũng nhìn một hồi lâu, rồi lại hỏi thêm về thông tin của tác giả mới rời đi.
Carlos hơi nheo mắt lại, anh ta đứng tại chỗ nhìn một lượt, ra hiệu cho trợ lý bước tới gỡ bức tranh trên tường xuống.
Sau đó mới quay người rời đi.
Anh ta giơ tay trái lên nhẹ nhàng đặt lên khuỷu tay phải, ngón tay hơi dùng sức cuộn lại.
Bàn tay này bây giờ vẫn còn.
Sau khi đến thế giới này, phải mất một thời gian anh ta mới dần thích ứng với cơ thể còn nguyên vẹn nhưng yếu ớt của mình.
Khi còn ở thế giới kia, anh ta đã không còn biết đến cảm giác có được bàn tay phải là như thế nào nữa rồi.
Với trình độ khoa học kỹ thuật và y tế của Đế quốc, việc tái tạo một cánh tay hay chế tạo cánh tay cơ giới là điều rất dễ dàng. Là một quý tộc cao quý, anh ta không nên để cơ thể mình bị khiếm khuyết, vậy nhưng... Carlos đã không tái tạo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-song-lai-deu-yeu-toi/1185089/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.