—Hề Tương Lan đột nhiên không hiểu sao cảm thấy khó chịu—
Cả chiếc thuyền hoa đẹp đẽ bị Hề Tương Lan đánh tả tơi xơ mướp, gần sụp đến nơi.
Mặt trăng đã lặn về tây.
Mặt nước gợn sóng rì rào, thuyền hoa bỗng chốc hóa thành kích cỡ nhỏ bằng hạt đào rồi rơi vào trong tay Hề Tương Lan.
Thịnh Tiêu bế y, không nói gì đạp gió nhảy xuống đường lớn.
Hề Tương Lan vô tư cầm chơi thuyền hoa tí hon, một lọn tóc mang theo linh lực màu tím từ từ xuyên vào thuyền hoa bị thu nhỏ lại nhiều lần.
Quả thật ‘Tuyết Canh Ba’ đã bị dung hợp với thuyền hoa, Tương Văn giống như rễ cây phát triển dài ra, chẳng khác gì dây leo sinh trưởng rậm rạp chằng chịt khắp cả thuyền hoa, cắm rễ đến mọi ngóc ngách.
Dung hợp Tương Văn thì đơn giản, nhưng nếu muốn tách nó ra khỏi thuyền hoa sợ là còn khó hơn lên trời.
Hề Tương Lan im lặng suy nghĩ, năm ngón tay cử động linh hoạt để thuyền hoa tí hon trượt qua trượt lại giữa các đốt ngón tay, làm cho các ngón tay thêm trắng xanh thiếu tự nhiên.
Thịnh Tiêu bế ngang y băng qua đường phố nhộn nhịp người đến Ác Kỳ Đạo, rõ ràng là tư thế ‘huênh hoang không chừng mực’, nhưng người đi đường làm như không thấy bọn họ, cứ thế đi lướt qua xem họ như không khí.
Thịnh tông chủ vẫn là cần mặt mũi.
Hoành Ngọc Độ sẽ xử lý cục diện rối ren ở Ác Kỳ Đạo, Thịnh Tiêu không cảm xúc đưa Hề Tương Lan trở về Vô Ngân Thành.
Lúc xuyên qua kết giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-mat-het-tu-vi/437611/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.