—“Thịnh Vô Chước.”— 
Trong y quán rơi vào yên tĩnh đáng sợ, chỉ có tiếng cháy lách tách của ngọn nến. 
Yến Tương Lan lấy hết can đảm, xoay người nhìn Thịnh Tiêu. 
Thịnh Tiêu: “Tới, ngồi.” 
Hắn không chất vấn, không nổi giận, ánh mắt lạnh lùng điềm tĩnh, giống hệt sự yên bình trước giông bão. 
Yến Tương Lan hít sâu một hơi, rầu rĩ đi tới, ngoan ngoãn ngồi xuống. 
Thịnh Tiêu: “…” 
Thịnh Tiêu lạnh lùng nói: “Ta kêu ngươi ngồi trên ghế.” 
Yến Tương Lan ngồi trên đùi Thịnh Tiêu chớp mắt tỏ vẻ vô tội, thấy Thịnh Tiêu không xách gáy y lên, giống như tìm về lại dũng khí khóc lóc ăn vạ. 
Y dồn hết can đảm nhào tới, quen thuộc vòng tay ôm cổ Thịnh Tiêu, thân thể gầy yếu dính chặt trên người hắn, còn thân mật hôn nhẹ lên bờ môi mỏng kia. 
“Ta biết sai rồi.” Yến Tương Lan tỏ ra chân thành thật ý, không có chút giả vờ: “Ngươi để ta giải bày được không Thịnh tông chủ, đừng vội phán tội ta nha?” 
Thịnh Tiêu ngồi im để y tùy ý quậy trên người mình, mặt mũi vô cảm, nói: “Nhượng Trần đều biết kế hoạch của ngươi.” 
“Đó là vì cha hắn nói cho hắn biết!” Yến Tương Lan vội vàng giải thích: “Hơn nữa ‘Khuy Thiên Ky’ giúp hắn biết được chuyện thiên hạ, ta không tiết lộ kế hoạch của mình cho hắn biết, là tự hắn đoán ra.” 
Ánh mắt của Thịnh Tiêu lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Yến Tương Lan. 
Yến Tương Lan lật đật tỏ ra thâm tình nhìn lại. 
Thịnh Tiêu không xi nhê với dáng vẻ này của y, im lặng hồi lâu bỗng nói: “Nếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phan-dien-mat-het-tu-vi/1854472/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.