Sau khi Vương Phu thượng vị, trước tiên tấu lên mỗi bảy ngày phải nghỉ hai ngày, ít nhất hai ngày.
Sau đó đề nghị các ngày lễ lớn nghỉ liên tục bảy ngày.
Cuối cùng phát triển đến mức mỗi tiết khí đều phải nghỉ ba ngày.
Hoàng lão Trụ quốc: "Nam nhân phải biết tiết chế!"
4
Lưu Ninh Hoan khi vào động phòng vui vẻ tươi cười: "Bá Ước à, đừng sợ, tỷ tỷ dạy cho."
Lưu Ninh Hoan khi ra khỏi động phòng nước mắt đầm đìa: "Đại ca à, ta sai rồi hu hu hu ta có mắt không thấy Thái Sơn, hôm nay ta có việc xin phép đi trước. . ."
Dĩ nhiên là không thành công.
Thị vệ trước điện gửi thư hỏi cấp trên suốt đêm: Vương Phu nắm cổ Hoàng thượng đè lên tường, tình huống này phải xử lý thế nào?
"Đừng nhìn." Vương Phu từ cửa sổ ném cho một cái nhìn, ánh mắt hung ác.
Vương Phu từng trải sa trường.
Giết người không đếm xuể.
Từ đó về sau, bất kể trong Chiêu Dương điện có động tĩnh gì, thị vệ trước điện đều giả điếc làm ngơ.
Tuy thế nhân gọi Vương Phu là nho tướng.
Nhưng, từ bi không thể cầm quân.
5
Đêm khuya 1.
Lưu Ninh Hoan: "Vệ Phong, chàng đừng có quá đáng!"
Vương Phu lặng lẽ cúi mắt, cởi bỏ y phục: "Ninh Hoan, ta vì nàng chịu biết bao nhiêu thương tích."
Lưu Ninh Hoan: ". . . Lại đây, ta hôn hết cho chàng."
Đêm khuya 2.
Lưu Ninh Hoan: "Vệ Phong, chàng đừng hòng lợi dụng lòng thương hại của ta nữa!"
Vương Phu lặng lẽ cúi mắt, mặc lại y phục: "Thân thể đầy thương tích này, cuối cùng cũng bị nàng chê bai rồi."
Lưu Ninh Hoan: ". . . Lại đây, ta hôn hết cho chàng."
Đêm khuya 3.
Lưu Ninh Hoan: "Lại đây hôn đi."
6
Tề Tướng nói: "Đây là học được tính bất lực."
7
Lưu Ninh Hoan sau khi thành thân từng nói: "Làm Hoàng đế có ý nghĩa gì chứ? Hả? Mỗi tối về nhà vẫn phải hầu hạ trượng phu."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]