Lục Thần đi lên sân thượng trên toà nhà, hướng mắt nhìn xuống dòng người tấp nập qua lại dưới kia.
Tiếng còi xe vang vọng cùng tiếng rít của gió trong đêm tối làm lòng hắn lạnh dần.
Phía sau bỗng có tiếng bước chân, người đó dừng lại sau lưng hắn không một chút động tĩnh.
Nam nhân hơi cúi đầu lấy trong túi áo ra bao thuốc lá, sau đó chậm rãi đưa cho Lục Thần.
"Hút không?" Giọng nói người đó trầm thấp, thấp đến mức dường như muốn hoà vào cùng tiếng gió trong đêm.
Lúc này Lục Thần mới quay người lại, đối diện với gương mặt anh tuấn trước mắt, hắn hỏi. "Về nước cùng dì nhỏ sao?"
"Ừm. Bà ấy bảo tôi cùng về."
"Anh thật sự không hối hận?"
Người kia trầm ngâm một lúc, khói thuốc bay vờn xung quanh bọn họ, trên cơ thể người đàn ông đó cũng nồng đượm hương thuốc lá. Hắn vẫn chỉ chăm chú vào điếu thuốc trên tay, Lục Thần còn cho rằng hắn sẽ không trả lời câu hỏi kia của mình.
Vậy mà chỉ một lúc sau Phương Mặc lập tức ném điếu thuốc xuống phía dưới. Ánh đỏ ở đầu thuốc còn chưa tàn bay xuống toà nhà, hệt như ngôi sao nhỏ bé lạc hướng đang rơi xuống.
Phương Mặc nhìn theo điếu thuốc đang rơi, ngập ngừng đáp lời Lục Thần: "Một chút cũng không... Hối hận."
Lục Thần khẽ cười vỗ mạnh vào vai hắn, "Vậy... Chào mừng anh, về nhà."
.........
Phương Mặc... Hay Lục Mặc.
Vốn dĩ chỉ duy nhất là cùng một người.
Lục Mặc là con của Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-pha-san-toi-duoc-tong-tai-cung-chieu-vo-doi/2872150/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.