19/10/2021 Edit: Nhật Nhật ... Ở một đầu khác, Hề Gia Vận cũng được tái xế đưa về đến khách sạn. Cậu gửi tin nhắn cho Phó Tư Diễn, báo là mình đã về đến nơi, vừa định bỏ điện thoại xuống thì lại nhận được mấy tin nhắn khác, tất cả đều là của người đại diện Triệu Tình gửi đến. Triệu Tình: [ (Hình ảnh) (Hình ảnh) (Hình ảnh) ] Triệu Tình: [ Bây giờ cậu đã không vừa lòng với việc tự mình chống bôi đen, tự mình nhận công việc nữa rồi à, ngay cả đến việc duy trì độ đề tài cho bản thân cậu cũng không cần chị nữa sao! ?] Triệu Tình: [ Gấu trúc nhỏ hoang mang.jpg ] Hề Gia Vận: "?" Cậu mở mấy bức ảnh Triệu Tình gửi cho mình ra. Mấy cái này là ảnh chụp lại màn hình, toàn bộ đều là hình Weibo chính của cậu. [ Hề Gia Vận: Cảm ơn, quán quân gây lộn rất thích (Hình ảnh) (Hình ảnh) @ Thành phố A bình yên: Để tuyên dương cục bông nhỏ đã trợ giúp bắt kẻ tình nghi, chúng tô đặc biệt trao tặng cờ thưởng cho nó... @ Thành phố A yên bình: Người đàn ông lẻn vào đoàn làm phim mưu đồ trộm cắp tài sản, bị chim nhỏ khống chế tại chỗ!] Bình luận: [ Oa, Gia Gia dẫn theo bé chíp chíp trả lời lại kìa! Cho nên mấy cái trên diễn đàn nói đều là thật đúng không? Bé chíp chíp một mình uýnh cả đoàn làm phim, nghỉ ngơi giữa trận lại uýnh tiếp Tổng cục lâm nghiệp, sau đó Gia Gia đúng lúc đuổi đến, tay không thu phục nhóc chim cuồng bạo lực này! ?] [ Ha ha ha ha ha ha ha quán quân gây lộn danh xứng với thực! Cực kỳ hung ác luôn! Tên trộm gặp phải cũng chỉ còn nước khóc lóc báo cảnh sát!] [ Tui nói chứ, quán quân gây lộn này cũng đáng yêu quá đi! Muốn xoa nắn ẻm quá!] [ Bé chíp chíp còn biết tạo dáng nữa kìa _(:з" ∠)_ càng nhìn càng thấy giống một bé kẹo bông thành tinh hức hức hức, vuốt ve ẻm nhất định rất thích cho mà xem!] [ Anh đẹp giai nuôi bé chíp chíp xinh xẻo OvO ] ... Hề Gia Vận xem một chút, bình luận bên dưới đều đang khen nhóc Phượng Hoàng đáng yêu, cậu không nhịn được cong mắt cười, lại lướt tiếp xuống phía dưới, không để ý đến số liệu hiện ra trước mắt. Like 220k+ bình luận 90k+ share 250k+ Hề Gia Vận: "? ? ?" Sao lưu lượng của cậu lại lớn vậy? Hề Gia Vận sửng sốt, mở bức ảnh thứ hai ra. Hóa ra là Weibo của đoàn phim cùng Tổng cục lâm nghiệp đều share lại bài viết này của cậu. [ Đi ngang nhân gian: So với trân châu còn chân thật hơn. @ Đạo diễn Nhiếp @ Dung Nhạc Thiên đều sợ chim chết khiếp. @ Phô mai chính là chân ái: Oa, Gia Gia dẫn theo bé chíp chíp trả lời lại kìa! Cho nên mấy cái trên diễn đàn nói đều là thật đúng không? Bé chíp chíp một mình uýnh cả đoàn làm phim, nghỉ ngơi giữa trận lại uýnh tiếp Tổng cục lâm nghiệp, sau đó Gia Gia đúng lúc đuổi đến, tay không thu phục nhóc chim cuống bạo lực này! ? @ Hề Gia Vận: Cám ơn, quán quân gây lộn rất thích (Hình ảnh) (Hình ảnh) ] [ Tổng cục lâm nghiệp thành phố A: ... ? Là tên chán sống nào để lộ tin tức? Chúng ta không cần sĩ diện sao? @ Phô mai chính là chân ái: Oa, Gia Gia dẫn theo bé chíp chíp trả lời lại kìa... @ Hề Gia Vận: Cám ơn, quán quân gây lộn rất thích (Hình ảnh) (Hình ảnh) ] Cứ thế, toàn bộ thông tin trên topic diễn đàn đều đã được chứng thực. Cục bông nhỏ này đáng yêu thì đáng yêu đấy, hung ác cũng hung ác đây, nhưng dữ dằn như vậy mà vẫn bị Hề Gia Vận thu phục, còn là thoải mái thu phục nữa chứ! Này còn có thể nói gì nữa đây? Vì thế, bức ảnh thứ ba là một hastag: # Dâng huyết thư cầu theo Hề Gia Vận học tập # Bên dưới hastag này, mọi người đồng loạt kêu gào xin cậu nhận học trò: [ Hức hức hức hức thực không dám giấu giếm, yêm muốn xin theo học Gia Gia. Quàng thượng nhà yêm thực sự hơi bị quá đáng luôn, mỗi ngày nhìn thấy em đều vươn vuốt cào, thực sự không có đạo đức làm mèo gì cả, Gia Gia van xin anh, anh mở lớp dạy nó cách làm lại đời mèo đi hức hức hức.] [ Tui cũng muốn Gia Gia mở lớp hu hu hu hu hu, không cần học trực tiếp, học online thôi cũng được, tui lập tức đóng học phí trọn gói 5 năm nha hu hu, dùng không hết có thể cất lại làm đồ gia truyền, thực sự không rảnh thì livestream cũng được, dù sao kiểu gì cũng có hiệu quả mà QAQ Gia Gia, Gia Gia cứu cứu bé với!] [ Đồng ý hai chân hai tay luôn, Gia Gia, xin cậu đó, con ngáo ở nhà mỗi ngày đều khiêu chiến sức chịu đựng của tôi, tôi muốn vỡ tim đến nơi rồi, hu hu hu, ngày nào tôi cũng có suy nghĩ làm nồi rượu mận thôi! !] ... Mọi người dường như đều đạt thành nhất trí, động vật nhỏ có hư đốn thế nào, thì cần thấy Hề Gia Vận là sẽ lập tức ngoan ngoãn, còn được cảm hóa nữa. Hề Gia Vận: "..." Tại sao mấy cô nương này lại có ảo giác như thế nhỉ? Hề Gia Vận nghĩ một chút, luôn cảm thấy việc này phải quy công cho bé mèo quýt của chương trình giải trí lần trước, dù sao nó trước sau khác nhau quá lớn, hôm trước thì nhảy nhót tưng bừng, không cho sờ không cho ôm, hôm sau đã nằm ườn ra đất phơi bụng cầu vuốt ve rồi. Nhưng vấn đề khác lại tới nữa, tại sao bé mèo quýt kia chớp mắt một cái lại có biến hóa lớn như vậy? Mặt nạ Ngoa Thú không phải chỉ có công dụng khiến động vật thân thiết với cậu thôi à? Hề Gia Vận nghĩ mãi không ra, với kinh nghiệm cứ cái gì không giải thích được thì tất có liên quan đến Sơn Hải Cảnh, cậu hỏi thử nhóc Kỳ Lân: "Bé Kỳ Lân, con còn nhớ lúc con mới tới, theo chú đi tham gia một chương trình giải trí không? Lúc đó có một bé mèo quýt xuất hiện, nó vốn rất là dữ, nhưng ở cùng chú một buổi tối xong, ngày thứ hai đã thành bé ngoan mặc người vuốt ve rồi, con có biết tại sao lại thế không?" Nhóc Kỳ Lân: "... !" Biết thì đúng là có biết thật. Hề Gia Vận không để ý thấy, cậu hỏi nhóc Kỳ Lân nhưng nhóc Phượng Hoàng nghe thấy cũng tức khắc cứng đờ cả người. Dù sao lớp dạy đạo đức làm mèo của chúng nó là nhóc Kỳ Lân cùng nhóc Phượng Hoàng bắt tay với nhau để mở ra, nhóc Phượng Hoàng còn là chim chủ giảng đây! Chỉ có mỗi nhóc Nhai Tí là không tham gia vào vụ này, nó chậm rãi bò từ trong túi áo khoác của Hề Gia Vận ra, nhìn nhóc Kỳ Lân một chút, lại liếc nhóc Phượng Hoàng một chút, rơi vào trầm tư. ——Nó tóm được nhược điểm của nhóc Phượng Hoàng đáng ghét kia rồi nhé! Bình thường nhìn nhau không vừa mắt, nhưng lúc này nhóc Kỳ Lân và nhóc Phượng Hoàng lại vô cùng ăn ý với nhau, hai đứa nó nhìn nhau mấy giây, sau đó nhóc Phượng Hoàng ngửa đầu ngắm trần nhà, nhóc Kỳ Lân thì chớp chớp mắt, chột dạ kêu một tiếng: "Ẳng?" Hơ, lớp đạo đức làm mèo đó là do nó khơi mào mà OvO Nhưng phản ứng của nhóc Kỳ Lân vào trong mắt Hề Gia Vận lại bị cậu nhầm thành nó cũng mông lung không hiểu gì, Hề Gia Vận không truy hỏi nữa, chỉ sờ sờ đầu nó đánh chữ nhắn lại cho Triệu Tình: [ ... Chắc là trùng hợp thôi ạ?] Triệu Tình buồn bã không thôi nói: [ Rồi, chị tin cái lý do vớ vẩn đấy của cậu.] Hề Gia Vận: [ ... ] Cũng may Triệu Tình đã quen rồi, khóc lóc kể lể xong, cô quay sang nói chuyện khác với Hề Gia Vận: [ Đúng rồi, khu bảo tồn thiên nhiên Greenland liên hệ với chị, bọn họ mời cậu đi quay quảng cáo công ích, chính là khu bảo tồn có nhiều chu lộ ấy.] Triệu Tình: [ Người liên hệ với chị nói là cậu có biết chuyện này rồi hả? Dù sao bọn họ cũng mời đạo diễn rất có tiếng, quay xong còn định đưa đi dự thi nữa, vừa có thể nhận thưởng vừa được các kênh truyền hình lớn phát sóng, chị cảm thấy đây là cơ hội lộ mặt rất tốt, cậu thấy sao?] Hề Gia Vận nhớ lại, chuyện này hình như là lúc cậu mới vào đoàn phim "Khổng tước ngủ trên gác cao" thì phải, vốn là đang chụp ảnh tạo hình, cuối cùng có rất nhiều chu lộ đột nhiên bay vào ống kính, lúc đó hiệp hội bảo tồn các giống chim còn lại đó, xin phương thức liên lạc của Hề Gia Vận, lâu như vậy rồi không thấy động tĩnh gì, Hề Gia Vận cũng xém chút nữa là quên béng mất chuyện này. Hề Gia Vận: [ Được ạ.] Có lẽ Triệu Tình đang nói chuyện cùng bên kia, cho nên một lúc sau mới thấy cô nhắn lại cho cậu: [ Nếu bên cậu không thành vấn đề thì có thể bắt đầu chuẩn bị luôn. Chị vừa thương lượng với bọn họ một chút, thời gian quay chụp không quá lâu, chỉ cần một ngày là được. Hiện giờ đang có hai phương án để lựa chọn, một cái là chia ra quay mỗi ngày một ít, không ảnh hưởng đến tiến độ quay "Đi ngang nhân gian", cái khác là cậu xin nghỉ một hôm, quay cho xong trong ngày hôm đó luôn.] Triệu Tình: [ Chị thấy cứ dứt khoát xin nghỉ một ngày đi, tránh cho phải chạy tới chạy lui giữa hai bên, trạng thái lại không được tốt.] Hề Gia Vận nghĩ nghĩ một chút rồi đáp: [ Vâng, vậy xin nghỉ một ngày đi ạ.] Triệu Tình: [ Ok.] Bên ngày vừa quyết định xong, Phó Tư Diễn cũng đã nhắn lại cho Hề Gia Vận. Anh gửi một đoạn tin nhắn âm thanh đến. "Nghỉ ngơi sớm một chút nhé, bạn trai nhỏ." Ngữ khí chậm rãi thong thả, giọng nói trầm thấp của anh quanh quẩn bên tai. Hề Gia Vận ấn đi ấn lại nghe thêm mấy lần, rồi mới nhắn lại cho anh. Cậu cũng gửi tin nhắn âm thanh: "Vâng, ngủ ngon nha, anh Phó." Để điện thoại di động xuống, Hề Gia Vận đi tắm, không biết qua bao lâu, màn hình vốn đã tắt lại đột nhiên sáng lên, có một thông báo mới được gửi đến. Là nhắc nhở về điểm thiện cảm của mấy nhóc thần thú. [ Tổng hợp điểm thiện cảm hiện có của các bé thần thú: Bé Kỳ Lân – 98 điểm, bé Nhai Tí – 92 điểm, bé Phượng Hoàng – 90 điểm.] * Thời gian quay quảng cáo công ích được quyết định là vào ngày 23. Hôm đó, bảy giờ sáng Thôi Xán Xán đưa Hề Gia Vận đến khu bảo tồn thiên nhiên GreenLand. Dù sao muốn quay xong toàn bộ trong một ngày, thời gian cũng tương đối gấp, Hề Gia Vận vừa đến lập tức đã bị gọi đi hóa trang, Thôi Xán Xán ngồi bên cạnh lật xem kịch bản, cô không nhịn được líu lưỡi nói: "Tía má ơi, quả xoay ngược tình thế này, thật sự không tài nào nghĩ đến được." Hề Gia Vận nói: "Đạo diễn Vưu rất thích phong cách trái ngược như vậy." Đạo diễn Vưu mà Hề Gia Vận nhắc đến chính là đạo diễn quảng cáo công ích lần này, Vưu Tung. Bản thân anh ta rất có tài hoa, cũng nhiệt tình với việc quay chụp các loại phim ngắn làm tuyên truyền hoặc quảng cáo công ích, đã từng nhận được không ít giải thưởng trong và ngoài nước. Hề Gia Vận nhân mấy ngày trước khi bắt quay có thời gian, bổ sung chút kiến thức. Xem hết toàn bộ những phim ngắn đạo diễn Vưu từng quay một lượt, phát hiện phong cách của anh ta rất rõ ràng, ngắn ngủi có mấy phút, nội dung kịch bản xoay chuyển liên tục, khiên người xem xúc động, đồng thời cũng tỉnh ngộ. Kịch bản của Hề Gia Vận lần này vẫn theo phong cách đó. Còn đang nghĩ, chuyên gia trang điểm đã nói với cậu: "Tốt rồi." Hề Gia Vận ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào gương một lúc lâu, lông mày hơi nhíu lại, cậu uyển chuyển hỏi lại chuyên gia tạo hình: "Có phải thiếu cái gì không ạ?" Chuyên gia trang điểm ngẩn ra, "Hả? Thiếu gì cơ?" Ám chỉ không được, Hề Gia Vận đành phải nói thẳng ra luôn, "Trong kịch bản viết trên mặt em có một vết sẹo mà, không cần vẽ ạ?" "À, cậu nói cái này à?" Chuyên viên tạo hình rốt cuộc mới phản ứng lại được, "Đạo diễn Vưu nói nếu cậu không thích thì không vẽ cũng được, tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ không muốn..." Cũng khó trách sao chuyên gia trang điểm lại nghĩ như vậy. Dù sao khuôn mặt của Hề Gia Vận thực sự quá đẹp, cô lớn lên mà cũng đẹp như vậy, đừng hòng có chuyện có vẽ xấu đi, phải duy trì vẻ đẹp chứ. Mà nói thật, vẽ một vết sẹo lên khuôn mặt hoàn mỹ như thế này, thực lòng cô cũng không nỡ xuống tay, cho nên cô mới không hỏi đã tự quyết định, không vẽ sẹo cho Hề Gia Vận. Hề Gia Vận lắc đầu một cái, "Không sao đâu ạ, chị cứ vẽ cho em đi." Chuyên gia tạo hình không chắc lắm, hỏi lại: "Cậu chắc không? Vẽ lên có khả năng sẽ hơi khó coi đấy, hơn nữa trông cũng hơi dữ." Hề Gia Vận: "Nhân vật của em vốn hung dữ sẵn rồi mà, không sao đâu ạ." Thấy bản thân cậu không có ý kiến gì, cũng kiên trì muốn vẽ, chuyên gia tạo hình bèn nói: "Được, vậy tôi vẽ thêm cho cậu." Lúc chuyên gia trang điểm bắt tay vào làm, cô cứ luôn có cảm giác mình giống vua Càn Long thích đóng dấu mộc lên tác phẩm thư họa* vậy, thực sự quá là phung phí của trời. *Cô nào xem Diên hi công lược là sẽ biết quả này này, vua Càn Long có rất nhiều con dấu và có quy định riêng từng cho từng loại dùng để phân biệt các tác phẩm thư họa cổ. Thành ra một tác phẩm sẽ bị vua đóng lên rất nhiều dấu. Nhưng mà cùng lúc đó, cô cũng nhịn không được sinh lòng kính nể Hề Gia Vận. Cậu ấy thực sự rất là chuyên nghiệp nha. Không lâu sau, chuyên gia trang điểm nói: "Được rồi." Hề Gia Vận cảm ơn cô: "Làm phiền chị rồi ạ." Chuyên viên tạo hình đang muốn nói không cần cảm ơn thì đúng lúc Hề Gia Vận ngẩng đầu lên, cô sững người tại trận. Oa, vậy mà hoàn toàn không khó coi chút nào? ? ? Màu da Hề Gia Vận vốn đã trắng sẵn, để đóng nhân vật này, chuyên gia trang điểm phải dùng phấn nền trắng hơn cho cậu, khiến cả người cậu dường như đều được bao phủ với sắc trắng lạnh, không có chút ánh sáng nào, hoàn toàn tĩnh mịch. Mà vết sẹo trên mặt cậu kia lại càng trở nên nổi bật hơn. Từ đuôi mắt phải, gập ghềnh lồi lõm, kéo xuống đến tận hàm dưới. Nhìn thấy mà hoảng hốt, rồi lại mang theo một loại cảm giác, giống như vẻ đẹp vụn vỡ vậy. Mãi lâu sau, chuyên gia trang điểm mới sững sờ đờ đẫn lắc đầu, "Không, không có gì, không cần cảm ơn." Hề Gia Vận mỉm cười với cô, kéo khóa áo khoác của mình xuống. Nhóc Phượng Hoàng đang thoải mái làm ổ ngủ bên trong, kết quả vừa kéo khóa xuống một cái, nhóc con này đã lăn lông lốc ra, Hề Gia Vận vội đỡ nó lại, lại moi nhóc Nhai Tí ở trong túi áo khoác ra, để cả hai con lên bàn. Thôi Xán Xán từ lúc xem Weibo xong cũng rất muốn được sờ thử nhóc Phượng Hoàng một cái, cô hỏi Hề Gia Vận: "Gia Gia, chị có thể sờ bé chíp chíp kia một cái không?" Nhóc Phượng Hoàng bị đánh thức giữa chừng, có hơi cáu kỉnh, Hề Gia Vận chân thành khuyên cô: "Giờ tốt nhất là chị đừng sờ, cẩn thận nó mổ đấy." Thôi Xán Xán nghe thế, vội vàng rụt tay về, đổi sang chọc chọc nhóc Nhai Tí, cô không nhịn được cảm khái: "Mấy nhóc cậu nuôi đều là mấy nhóc thần kỳ gì vậy nha?" Samoyed màu đen biết đóng phim, hôm nay bọn họ xin nghỉ, nhóc Samoyed kia vẫn còn đang ở đoàn phim có cảnh diễn kìa, cục bông nhỏ tròn tròn vô cùng đáng yêu này thì uýnh nhau siêu đỉnh, thành hot chim mạng luôn, còn nhóc hamster thì —— Kỹ năng giả chết của nó quá thành thạo rồi! ? Hề Gia Vận đáp: "Kỳ Lân, Phượng Hoàng và Nhai Tí ạ?" Thôi Xán Xán hoàn toàn không để ở trong lòng, thậm chí còn dè bỉu cậu: "Gia Gia, cậu đúng là không biết đặt tên mà, ai đời lại lấy luôn tên thần thú đặt cho chúng nó bao giờ." Hề Gia Vận: "..." Thực ra từ góc độ nào đó mà nói. Thôi Xán Xán nói cũng không sai. Hề Gia Vận chính là vì không nghĩ được tên nào, cho nên mới gọi luôn như vậy, quen mồm rồi, sau cũng không nghĩ đặt tên khác cho bọn nhỏ nữa. Giống như lúc nhóc Phượng Hoàng muốn cậu khen nó vậy, kho từ của Hề Gia Vận có hạn, cho nên đặt tên cũng rất khó khăn. Thấy Thôi Xán Xán cứ ngồi chọc chọc nhóc hamster đang nằm thẳng cẳng kia, chuyên gia trang điểm đã tò mò nhìn một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được nữa, nhỏ giọng hỏi: "Con hamster này, nó... Còn sống không? Sao nó cứ nằm im không nhúc nhích thế?" Cái này Thôi Xán Xán trả lời được, cô nói: "Còn sống, còn sống, chỉ là nó nhát gan thôi, thấy có người là lại thích giả chết —— Nó giả chết trông giống lắm đúng không? Lần đầu tiên thấy nó em cũng giật bắn hết cả mình đấy." Chuyên gia trang điểm kinh ngạc không thôi sáp lại gần xem thử, lại móc trong túi áo ra một ít hạt dưa, "Nó có ăn được hạt dưa không?" Thôi Xán Xán: "Chắc được đấy ạ? Để ở đây cho nó, chắc chờ chúng ta đều đi rồi, nó mới chịu bò dậy ăn vụng." Chuyên gia trang điểm tưởng tượng ra cảnh đó, cảm thấy chơi rất vui, bèn nhúm một ít hạt dưa để lên bàn. Người bên ngoài bắt đầu thúc giục, Hề Gia Vận thấy nhóc Phượng Hoàng vẫn còn buồn ngủ díu mắt, nhóc Nhai Tí cũng không nhúc nhích gì bèn quyết định để bọn nó ở lại trong này, dù sao không có người qua người lại, nhóc Nhai Tí cũng có thể thoải mái hơn chút. Hề Gia Vận cùng mấy người Thôi Xán Xán ra ngoài. Bên đạo diễn Vưu đã chuẩn bị xong hết, đang chờ Hề Gia Vận ra, anh ta ngồi trong lều tạm lật xem kịch bản, đột nhiên nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng vang lên ngay bên cạnh: "Chào đạo diễn Vưu ạ." Đạo diễn Vưu ngẩng đầu lên, hơi sửng sốt một chút. Cậu diễn viên nhỏ này thế mà lại chịu vẽ sẹo lên mặt à? Không giống với chuyên gia trang điểm, cái nhìn của cô đơn thuần là từ góc độ mỹ học cảm thấy Hề Gia Vận không vẽ sẹo lên sẽ tốt hơn, vẽ lên làm hỏng vẻ đẹp của cậu, nhưng đạo diễn Vưu đã từng hợp tác với không ít minh tinh thần tượng, biết bọn họ rất coi trọng vẻ bề ngoài, không chịu đóng vai xấu, chỉ sợ ảnh hưởng đến hình tượng của bản thân, theo bản năng anh ta cũng quy Hề Gia Vận vào trong nhóm người này, cho nên mới dặn trước với chuyên gia trang điểm là nếu cậu không muốn vẽ sẹo thì thôi. Không ngờ, Hề Gia Vận không chỉ vẽ mà còn vẽ rất đàng hoàng, không đòi làm mờ sẹo hay là chuyển sẹo sang vị trí khác, để lúc quay không thấy quá rõ. Vì vậy đạo diễn Vưu lập tức có thiện cảm với Hề Gia Vận. ——Cậu diễn viên này chuyên nghiệp đấy, còn rất thành thật nữa. Chuyên gia trang điểm cũng đi ra cùng. Cô thấy đạo diễn Vưu đang nhìn Hề Gia Vận thì không nhịn được nói: "Đạo diễn Vưu, khuôn mặt của Gia Gia thực sự quá hoàn hảo luôn, ban đầu em cũng không đành lòng vẽ sẹo cho cậu ấy đấy chứ, quá là phí phạm của trời, không tài nào động tay được, cho nên em tự quyết không hóa trang cho cậu ấy, kết quả Gia Gia lại chủ động muốn em vẽ sẹo cho, em hãy còn đang thấy khó tin đây, cậu ấy chẳng có khái niệm giữ gìn hình tượng của idol gì cả! ?" Đương nhiên, còn nửa câu sau nữa mà chuyên gia trang điểm chưa nói, không ngờ vẽ xong người ta vẫn đẹp trai như cũ, còn đẹp theo kiểu phong cách hoàn toàn khác. Hề Gia Vận cong mắt cười, hình tượng idol gì đó, cậu quả thực không để ý mấy, dù sao mỗi một bộ phim cũng cần kiểu trang điểm khác nhau, huống hồ đây là kịch bản của đạo diễn Vưu yêu cầu như vậy, "Dù sao thiết lập của nhân vật chính là như vậy mà, hơn nữa vai diễn hung ác như thế này cũng càng hấp dẫn người xem hơn, không phải ạ?" Đạo diễn Vưu nghe thế, không khỏi gật gù. Cậu diễn viên nhỏ này, xem ra không chỉ chuyên nghiệp mà còn nghiên cứu kịch bản rất nghiêm túc đây, anh ta thích nhất là mấy người trẻ tuổi như thế này, so với mấy kẻ suốt ngày giở trò mèo ra luồn lách thì mạnh hơn nhiều, hợp tác cùng đôi bên đều vui vẻ thoải mái. Đạo diễn Vưu tán thưởng gật đầu với Hề Gia Vận, sau đó vỗ vỗ vai cậu, ngữ khí cũng hiền hòa hơn hẳn, "Cậu đi chuẩn bị trước một chút, chúng ta lập tức bắt đầu, nói trước cho cậu biết, nhiệm vụ hôm nay rất nặng đấy, trong ngày là phải quay xong hết tất cả các cảnh." Hề Gia Vận gật đầu, "Vâng." Chuyên gia trang điểm nhìn Hề Gia Vận mấy lượt, đột nhiên "A" một tiếng, cô nói: "Chờ chút chờ chút! Màu môi không đúng rồi, chờ một lát, tôi quay lại ngay!" Cô vội vội vàng vàng chạy về phía phòng hóa trang, lúc nãy đi cô không khóa cửa, vừa chạy đến nơi, chuyên gia đột nhiên nghe thấy trên trong truyền đến một loạt tiếng choanh choánh. "Tách tách, chách chách." Chuyên gia trang điểm: "?" Cô rón rén đẩy hé cửa ra một chút, nhòm vào bên trong. Hóa ra nhóc hamster vừa nãy còn đang nằm thẳng cẳng giả chết không biết đã bò dậy từ bao giờ. Nó đưa lưng về phía cửa, móng vuốt nhỏ ôm hạt dưa cắn tanh tách, vừa nhanh vừa vang, nhưng cắn xong nhóc con này không ăn luôn mà xếp gọn vào một chỗ, rồi lại tiếp tục phấn đấu cắn hạt dưa. Bên cạnh nhóc hamster còn có cục bông nhỏ đang ngồi xổm nữa, nhìn nó giống như đang ngủ, nhưng thực ra —— Nó đang nhân lúc nhóc hamster chăm chú cắn hạt dưa, hí một mắt ra, sau đó thò mỏ sáng tha một hạt về chỗ mình, xong lại tha một hạt, cứ như vậy, nhóc hamster chăm chỉ cắn hạt, cục bông nhỏ len lén ăn vụng, cuối cùng nhóc hamster không còn lấy một hạt nào! Nhóc hamster mãi mới cắn xong chỗ hạt dưa, đang định mang chúng nó nhét vào túi cho Hề Gia Vận, chờ nhân viên chăm sóc trở lại tặng cho cậu một niềm vui bất ngờ, nhưng vừa mới quay đầu lại —— Không có. Chỉ có một nhóc chim mập ù đang ngáy ngủ: "Khò... chíp ~ khò." Nhóc hamster: "?" Hạt dưa của nó đâu? Hạt dưa của nó đâu rồi? ? ? Cục bông nhỏ lúc này mới giả vờ tỉnh dậy, thấy nhóc hamster dang nhìn về phía mình thì tỏ vẻ ngây thơ vô tội nghiêng đầu: "Chíp?" Làm sao thế? Nhóc mập ú này dù có ngụy trang tỏ vẻ vô tội đến đâu cũng vô dụng, bởi vì lông vũ của nó rất bông, cho nên không cẩn thận chút là sẽ bị dính vụn hạt. Lúc cục bông nhỏ này nghiêng đầu, đám lông chim bị cọ xát, tức thì lộ ra đám vụ hạt rơi rớt lúc ăn, nhóc hamster nhìn vài giây, sau đó vô cùng tức giận! Phượng Hoàng thối! Hạt dưa nó bóc cho nhân viên chăm sóc! Nhóc hamster nhào về phía chim mập! Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chuyên gia trang điểm không chỉ hóng hớt được toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối, cô thậm chí còn rút điện thoại ra quay lại nữa! ______________________ Tác giả có lời muốn nói: Click vào để xem vịt nhỏ uýnh chim béo (?) Bé Vịt con: Tối về tui sẽ mách nhân viên chăm sóc là bọn mi lén lút mở lớp dạy đạo đức làm mèo! ! ! Bé Kỳ lân vô tội bị liên lụy: ? ? ? ? Minh họa cho các cô quả cuồng đóng dấu của vua Càn Long, bên dưới là bức tranh "Người cưỡi ngựa" của Triệu Mạnh Phủ (Đời Nguyên)
Còn đây là hình mấy quả dấu của Càn Long trong Diên hi công lược, này là vẫn còn ít so với thực tế đấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]