Minh Bảo Thanh suy nghĩ một lát, nói: “Vậy chúng ta đừng nói chuyện tiền nong nữa, chỉ cần lúc Chu lang quân vất vả đi đốn củi, có thể mang cho chúng ta một bó là được, đốn củi thật sự rất mệt.”
Nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Chung nương tử, Minh Bảo Thanh lại nói: “Còn có gỗ để làm khung thêu, cũng xin Chu lang quân chuẩn bị.”
“Được, được.” Chung nương tử vui mừng khôn xiết, nói: “Vậy ta về nhà nói luôn, ngày mai sẽ mang tới cho các ngươi.”
Chuyện đốn củi ngày nào cũng phải làm, nặng nhọc, buồn tẻ, nhưng lại không thể tránh khỏi.
Minh Bảo Yến thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Vậy muội nhân lúc hai ngày này rảnh rỗi, vào thành chép bài thi cho Văn tiên sinh nhé?”
“Cũng được, có thể tới chùa Pháp Vân ở Tuyền Bình phường mượn chỗ ở.” Hai chị em rất tự nhiên bàn bạc, Minh Bảo Thanh nói: “Lần này phải mua thêm giấy bút về, muội muội không thể dùng cành cây luyện chữ nữa, mua thêm một cây cho tên nhóc ranh mãnh kia nữa, chấm nước viết lên phiến đá còn tốt hơn là dùng cành cây viết, rồi mang về một quyển 《Khai Mông Yếu Huấn》nữa.”
Hai người thảo luận rất tự nhiên, không để ý tới Lam Phán Hiểu đang ngây người nhìn bóng lưng họ, hồi thần lại, ngẩng đầu nhìn trúc xanh đung đưa, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727402/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.