Dung nhan tiều tụy không khiến Minh Bảo Thanh bất ngờ, chỉ là đôi mắt kia, nàng chưa từng thấy mình hoang mang như vậy.
Trên đường dài, xe ngựa qua lại ngang ngược, huống chi đó là một cỗ xe ngựa bốn bánh, cửa sổ bằng thuỷ tinh trong suốt như gợn sóng lăn tăn.
Minh Bảo Thanh bị tiếng bánh xe kéo về thực tại, không cần nhìn huy hiệu trên xe ngựa cũng biết là của nhà quyền quý, người ngồi trong xe không phải công chúa thì cũng là hầu tước.
Nàng có chút luống cuống rẽ vào con hẻm, vội vàng tránh né, nào ngờ bị người trong xe nhìn thấy rõ ràng.
Cửa sổ thuỷ tinh này từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhưng từ bên trong lại có thể nhìn thấy bên ngoài.
“Đôi mắt của tiểu nương tử kia giống hệt Cầm Yên Du.” Giọng nói này chậm rãi, mang theo một tia hứng thú.
Nữ quan ngồi ở vị trí thấp hơn lập tức nhìn sang, tuy chỉ nhìn thấy sườn mặt và bóng lưng của Minh Bảo Thanh khi nàng quay đi, nhưng nữ lang này sinh ra đã có vẻ đẹp thanh lệ, tuyệt đối không phải người tầm thường, nếu đã từng gặp qua, nhất định sẽ không quên.
Nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Hình như là trưởng nữ của Cầm nương tử.”
“Vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727386/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.