Buổi tụng kinh buổi sáng ở Khai Nguyên Quan bắt đầu từ giờ Dần, tuy Minh Bảo Thanh đã mở mắt, nhưng vẫn chưa tỉnh táo, mãi đến khi bài kinh cầu an độ tai ương mà các nữ đạo sĩ đồng thanh tụng niệm như dòng nước gột rửa tâm hồn và thể xác nàng.
Trong phòng nàng còn ở chung với không ít người, nửa đêm có bà lão ho dữ dội, cũng có cô nương mặc áo tang từ tiếng khóc thút thít chuyển thành gào khóc.
Bà lão là người neo đơn, đêm đông bệnh nặng ngã quỵ trước cửa Khai Nguyên Quan, được nữ đạo sĩ trong đạo quán cứu giúp.
Bà còn làm chút việc vặt trong đạo quán, đêm qua lúc Minh Bảo Thanh đến, chính là bà lo liệu việc trải giường chiếu.
Trời chưa sáng bà lão đã ra ngoài, sau đó trong sân vang lên tiếng chổi tre quét trên nền gạch, hoà cùng tiếng tụng kinh buổi sáng, khiến lòng người thanh thản.
Cô nương mặc áo tang là do huynh trưởng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử ở Trường An, nên cùng ông nội đến đây nhận xác an táng, kết quả ông nội lại bệnh c.h.ế.t giữa đường, chỉ còn lại một mình nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727385/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.