Edit: Sil
Văn Yến Quân sững sờ, nhìn Tang La, "... Cái gì ?"
A, biểu cảm thật thú vị, không uổng công cô chờ mong đã lâu. Tang La phúc hắc nghĩ.
"Em nói, Tang Gia Văn là con trai anh." Tang La cúi đầu hôn anh, "Nếu không anh nghĩ tại sao Chu Tiến lại không muốn nó ? Ngốc."
Tang La như đang nói một cái chuyện rất đỗi bình thường, dứt lời cũng vào phòng để quần áo thay đồ.
Văn Yến Quân lại không bình tĩnh được như cô, đầu anh kêu “ong ong”, ngón tay đều run rẩy. Anh lập tức đẩy xe đuổi theo, vội vã truy hỏi: "Chờ chút ! Em nói rõ với ta, em nói đứa bé kia là, là con của tôi sao ?" Đáng ghét ! Tại sao cô ấy lại có thể nhẹ nhàng tùy tiện tung ra một quả bom như vậy chứ ! Một chuyện quan trọng như thế, chẳng lẽ không nên ngồi xuống nghiêm túc tâm ! sự ! tử ! tế ! được ! sao ?!
"Đúng, anh muốn em phải lặp lại bao nhiêu lần nữa. Nó là con trai anh, con chúng ta."
Văn Yến Quân quả thực như muốn té xỉu, vừa khiếp sợ vừa không dám tin, vô cùng kích động, "Tại sao em lại không nói cho tôi sớm ?!"
"Tại sao phải nói cho anh ? Em cho rằng anh và Tạ Vi Vi ở bên nhau, lúc đó nói cho anh biết Tang Gia Văn là con trai anh, thì em biến thành cái gì ? Mà nó biến thành cái gì ?" Tang La thừa cơ châm biếm anh.
Văn Yến Quân ngay lập tức im lặng, "Xin lỗi." Anh chán chường, chuyện lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-chinh-tinh-lai/653524/chuong-23.html