Edit: Sil
Cái gì mà tự chuyển động được, đây là đang vũ nhục tôn nghiêm đàn ông của anh sao ! Anh chỉ bị tàn tật ở chân thôi, lại không phải gãy eo !
Văn Yến Quân vừa xấu hổ vừa then thùng, một mặt muốn để cho Tang La hối hận vì nói khoác mà không biết ngượng, một mặt lại nghĩ rằng chân mình rất khó coi, da mặt càng kéo càng chặt, trong lòng nóng lạnh đan xen.
Nhìn dáng vẻ muốn hy sinh anh dũng này của anh, Tang La thật sự không nhịn được cười. Trước đây cô rất thích trêu anh, bản chất của người này rõ ràng là một tên biến thái, làm mấy chuyện hạ lưu như rình coi hay tơ tưởng cô, nhưng luôn làm ra vẻ như bông hoa kiêu ngạo không thể kinh nhờn, hơn nữa ngoài trừ cô ra đại khái mọi người đều bị anh ta lừa gạt.
Đương nhiên, cho dù bộ mặt thật đã bị cô nhìn thấu, anh cũng vẫn giữ cái vẻ băng thanh ngọc khiết đó, dù quần áo cởi ra là cái eo kia lại chuyển động như mô-tơ điện, ôm cô thở d0'c đến quyến rũ gợi cảm, l!ếm đến mức cô trầy cả da, nhưng bình thường miệng lại rất cứng, chết đến nơi rồi còn phải châm chọc cô một câu cũng là chuyện thường ngày ở huyện. Sau đó lại bị cô đánh đến mức co rúm thành một cục.
Cô cũng không biết làm thế nào mà anh có thể phát triển được tính cách chó chết như vậy.
Đẩy mạnh anh vào phòng, Tang La hỏi: “Muốn tắm cùng không ?”
Văn Yến Quân biểu cảm chán ghét, “Không.”
“Ha.” Tang La liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-chinh-tinh-lai/653523/chuong-22.html