Bởi vì vấn đề quá mức xảo trá, Diệp Thường rất khoẻ mạnh sửng sốt một chút.
Trì Nam nghiêng đầu, để một thoáng luống cuống của hắn vào trong mắt, yên lặng chờ hắn trả lời.
Cùng lắm chỉ nửa giây, Diệp Thường đã khôi phục bình tĩnh, cười khổ: "Độ cận thị quá nặng, tháo kính ra cũng không khác gì người mù, sẽ rất không có cảm giác an toàn, cho nên cho dù ngủ em cũng không thích tháo."
Hắn cố ý nâng giọng ở trên hai chữ mù.
"Nghe Hắc Trà nói, lúc trước mắt anh không nhìn thấy, là thật sao?" Diệp Thường chuyển đề tài hỏi ngược lại.
Trì Nam ngẩn ra, cậu không nghĩ tới Hắc Trà thế mà lại lén nói những lời này với Diệp Thường, chỉ qua loa nói: "Ừm, đổi mắt trong ác mộng."
Diệp Thường bấy giờ mới nhấc mí mắt lên, nhìn Trì Nam thật sâu: "Rất độc đáo, rất hợp với anh."
Trì Nam: "... Cảm ơn."
Trì Nam vừa định nghiêng đầu tiếp tục ngủ bù, Diệp Thường đột nhiên nói: "Chờ một chút, chỗ này..."
Nói xong, hắn liều lĩnh vươn tay ấn lên khóe mắt Trì Nam, "Có một sợi lông mi suýt thì rớt vào trong mắt anh."
Không thể nghi ngờ, bị hắn đụng chạm như vậy, đôi mắt Trì Nam chảy ra nước mắt.
Trì Nam vội quay đầu lau nước mắt.
Ngược lại Diệp Thường sửng sốt một chút, làm vẻ xin lỗi lại không biết làm sao, lát sau thu tay lại: "Xin lỗi, em lại quên mất không thể người khác tùy tiện đụng vào anh."
"Ừm... Lần sau nhớ kỹ." Trì Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884353/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.