Ánh mắt của cái bóng tràn ngập chờ mong hài hước.
Trì Nam cũng rất phù hợp với kỳ vọng của hắn, trong nháy mắt nhìn thấy mặt nạ đáy mắt hiện lên một tia luống cuống, nhưng cái bóng chưa kịp thưởng thức tận hứng, cảm xúc dao động của Trì Nam nhanh chóng bình ổn, rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh: "Nhớ ra rồi."
Y bình thản nói, từng bước đi về phía cái bóng.
Đối với sự bình tĩnh và hành động của y, cái bóng hơi bất ngờ, hơn nữa bắt đầu thiếu kiên nhẫn: "Cậu không có gì muốn hỏi à?"
Trì Nam dừng lại trước mặt hắn: "Tại sao cậu lại nói cho tôi biết thay cậu ấy?"
Cái bóng cong khóe môi như Diệp Thường: "Không phải 'thay' cậu ta, là tôi tự tiện chủ trương, cắt đứt đường lui của cậu ta."
Trì Nam lạnh giọng ồ ồ: "Tại sao Diệp Thường lại làm như vậy?"
Cái bóng cười nhún nhún vai: "Cái này... Tôi nghĩ cậu đã tự mình hỏi tên đó."
Trì Nam: "Ồ, vậy thì tôi quả thật không có gì để hỏi."
Cái bóng hình như thất vọng rồi: "Cậu chắc chắn?"
Trì Nam cùng cái bóng nhìn nhau nửa giây, lại mở miệng nói: "Tôi có thể sờ mặt cậu không?"
Cái bóng có phần bất ngờ nhướng mày: "Tại sao?"
"Hơi tò mò, nếu như là chạm vào cái bóng, tôi sẽ không rơi nước mắt."
Cái bóng mỉm cười: "Tất nhiên là có thể."
Dứt lời, cái bóng rất phối hợp tháo mặt nạ quỷ trên mặt ra, lộ ra khuôn mặt thuộc về Diệp Thường, Trì Nam cũng vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884322/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.